NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 340

lại giống như không biết mệt mỏi là gì, ngày đêm rong ruổi trên đường.

Quân Hoằng sớm đoán được hành trình trở về kinh thành sẽ không mấy

bình yên, tình trạng của phụ hoàng không rõ, mọi việc trong triều thật hư
khó bề phân biệt, lại có người ở bên cạnh như hổ rình mồi, chỉ muốn hắn
chết ở ngoài kinh thành, cho nên hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý đối mặt với
việc trận cuồng phong gió lốc phía trước.

Chẳng qua, dọc đường đi có đại quân của Diệp Tinh Dương bảo hộ, lại

có thêm Chiêm Xuân mang theo đoàn thân vệ của thái tử đến, vì thế hắn
không mấy lo lắng cho an nguy của chính mình.

Điều duy nhất khiến hắn không ngờ là, Diệp Tri khi đối mặt với những

chuyện này đều có biểu hiện vô tình mà dứt khoát.

Vào một buổi tối khi họ vừa từ biên quan xuất phát trở về, lúc đi qua

một thung lũng nhỏ hẹp, bởi vì địa thế phức tạp, Chiêm Xuân đề nghị đợi
đến khi trời sáng hẵng đi, hoặc là đi đường vòng.

Diệp Tri quan sát địa hình nửa ngày sau, hô một tiếng.

– Diệp tướng quân!

Diệp Tinh Dương rất nhanh chóng đi đến trước mặt hắn, sau khi hai

người trao đổi một cái ánh mắt, Diệp Tinh Dương gật gật đầu, hạ lệnh.

– Đốt lửa!

Vô số mũi tên mang theo ngọn lửa bắn như mưa về phía hai bên sườn

thung lũng, lửa mượn sức gió càn quét khắp nơi, chỉ trong chốc lát đã nuốt
gọn thung lũng.

Diệp Tri ngồi trên ngựa lập tức nhẹ giọng nói.

– Một tên cũng không lưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.