NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 44

“Vậy Kinh Hồng làm sao có thể vừa giúp mình thi lại giúp ngài thi

nữa?” Phong Gian Ảnh muốn khóc, đi theo một công tử như vậy, mệnh hắn
thực khổ.

“Ừ, đúng nha, hình như ta quên mất.” Diệp Lạc bộ dạng bừng tỉnh đại

ngộ.

Phong Gian Ảnh trực tiếp muốn té xỉu luôn.

“Ca, ca!” Người còn chưa tới, thanh âm đã tới trước.

Diệp Tri buông thư xuống, ngồi thẳng một chút, ý cười trong vắt nhìn về

phía cửa.

Cửa bị đẩy ra, Diệp Lạc trực tiếp nhảy vào trong lòng hắn, “Ca, bây giờ

huynh nhất định phải giúp muội.”

“Muội nói trước xem ta phải giúp muội làm gì đã!” Diệp Tri sủng nịch

nhìn muội muội trong lòng.

“Ca, muội bảo gia gia giúp muội báo danh tham gia thi hội.” Nàng

ngẩng đầu lên, ánh mắt vụt sáng nháy nháy, “Dùng tên của ca ca.”

“Hả?” Diệp Tri thực sự ngây ngẩn cả người.

“Ca, huynh đi thi đi, huynh rất tài giỏi, nhất định có thể lấy Trạng

Nguyên trở về. Nhưng mà ca ca, trăm ngàn lần huynh đừng lấy Trạng
Nguyên. Bởi vì Trạng Nguyên muội muốn để cho một người rồi.”

Diệp Tri bị Diệp lời nói liên tiếp của Lạc oanh tạc chưa kịp phản ứng lại,

Diệp Lạc đã tiếp tục nói xong, “Ca, thân thể huynh không tốt, đi vào tùy
tiện viết vài ý, sau đó đứng hàng thứ hai thứ ba là được rồi. Hắc hắc, may
mắn muội có dự kiến trước, muội bắt chước bút tích ca ca nhiều năm như
vậy, hiện giờ rốt cục cũng hữu dụng rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.