NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 493

Ninh Triển Thư vẫn cười tao nhã như trước, nói: “Diệp Thị Lang, ngươi

bị phong hàn mà phải nằm liệt giường không dậy nổi, có phải làm quá rồi
không?”

Diệp Lạc bất đắc dĩ trợn mắt: “Ta cũng không muốn vì bị phong hàn mà

phải nằm dưỡng bệnh, nhưng đại phu nhà ta rất hung dữ, ta mà rời giường
hắn sẽ mắng chửi người.”

“Đại phu của nhà Diệp Thị Lang lợi hại như vậy?”

“Đúng vậy.“ Diệp Lạc gật đầu: “Không có biện pháp mà, tính mạng của

bệnh nhân vĩnh viễn nằm trong tay đại phu, cho dù yêu cầu kỳ quái thế nào
cũng chỉ có thể nuốt máu và nước mắt vào trong.”

Ninh Triển Thư lại nở nụ cười, lúc này ý cười có vẻ chân thật: “Như vậy

không biết đại phu nói Diệp Thị Lang khi nào thì có thể rời giường?”

Diệp Lạc quay đầu nhìn về phía Phong Gian Ảnh: “Khi nào?”

“Ngày kia.”

Diệp Lạc gật gật đầu, quay lại nhìn Ninh Triển Thư: “Hắn nói ngày kia.”

“Phong mỗ cũng biết chút y thuật, chẳng hay có thể bắt mạch cho Diệp

Thị Lang không? Có khi có thể đề nghị sớm khôi phục.” Phong Phi Tự vẫn
đứng một bên không nói gì, đột nhiên mở miệng nói một câu. Hắn được cho
là nhìn Diệp Lạc lớn lên, chưa bao giờ biết nàng cũng sẽ bị bệnh.

“Ngươi biết y thuật?”

“Không cần.”

Quân Hoằng và Diệp Lạc mở miệng cùng lúc, nhưng hiển nhiên ý đồ

của hai người không thống nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.