NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 883

“Tinh Dương, Tinh Dương“ Diệp Lạc mừng như điên, lau nước mắt:

“Tinh Dương, ngươi tỉnh lại đi.”

Giản Phàm vội vàng đâm mấy kim vào mấy huyệt đạo của Diệp Tinh

Dương. Tang Du nhỏ giọng nói: “Sao rồi?”

Giản Phàm xoa mồ hôi trên trán, ảm đạm lắc đầu.

Diệp Lạc nhịn không được khóc to lên.

Lúc trước, ca ca rời đi, nàng đã chuẩn bị tâm lý từ trước. Nhưng còn

Diệp Tinh Dương ở trong lòng nàng, luôn là ca ca, bạn bè, đồng bọn bên
cạnh nàng. Mất ca ca, nàng còn có Tinh Dương, mất Tinh Dương thì nàng
còn có ai nữa?

“Tinh Dương, không cần rời khỏi ta. Tinh Dương, ta thực rất sợ. Tinh

Dương, Tinh Dương…….”

Dù Diệp Lạc có kiên cường tới đâu, thì cũng chỉ là một cô nương chưa

đến hai mươi. Diệp Tinh Dương vừa là ca ca, vừa là bạn, là chỗ dựa trong
tiềm thức của nàng. Nay, khi nàng liên tục mất hai người thân nhất, làm sao
có thể tiếp nhận sự ra đi của hắn chứ?

“Tinh Dương, ta không cần ngươi đi đâu.”

Tay Giản Phàm nhẹ nhàng đặt lên vai Diệp Lạc: “Công tử, để Tinh

Dương an tâm đi đi.” Sở dĩ Tinh Dương còn chưa đi, chắc là do còn lo cho
an nguy của tiểu thư, mà dùng dục vọng muốn sống mãnh liệt giữ lại một
hơi thở cuối cùng. Tiểu thư như vậy thì sao hắn có thể nhắm mắt đi được?

“Không được, Tinh Dương, ta không cho ngươi đi, ngươi ở lại đi, ta

không cần ngươi đi…….” Nàng không nghĩ được nhiều như vậy, nàng chỉ
muốn Tinh Dương ở lại, cho dù đau khổ, cũng phải ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.