NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 984

Nhìn ba người bận rộn đủ thứ, khóe miệng nàng hơi cong lên: “Hồng

Tụ, đi ra ngoài với ta một lát đi.”

Quân Hồng Tụ đang sửa sang lại giá y, vừa nghe thấy vậy thì hơi khó

xử: “Nhưng ở đây còn chưa xong hết mà.”

Diệp Lạc quăng giá y cho Thập Nhị: “Được rồi, có hai người họ ở đây,

muội đi ra ngoài với ta đi.” Không cho thời gian để phân trần, nàng trực
tiếp kéo Quân Hồng Tụ đi.

Hai người đi trong viện, ánh trăng rất nhạt, xung quanh rất yên tĩnh, có

thể nghe được tiếng lá cây bị dẫm nát dưới chân hai người.

“Hồng Tụ, muội ở đây bao lâu rồi nhỉ? Mấy ngày trước, ta đã nhận được

thư của Nhàn Vân vương gia, chờ xong hôn sự của ta, muội cũng nên về
Vương phủ đi thôi.”

Quân Hồng Tụ cúi đầu, không nói gì.

Diệp Lạc dừng lại, nhìn nữ tử trước mắt, nhẹ nhàng thở dài: “Hồng Tụ,

muội là nữ tử tốt nhất mà ta đã từng gặp, nhưng mà…….”

Quân Hồng Tụ lúc này mới ngẩng đầu lên, Diệp Lạc thấy trên mặt nàng

là nụ cười rất tươi: “Hồng Tụ?”

Quân Hồng Tụ không nhịn được cười một tiếng: “Tiểu thư, tỷ không thể

đuổi muội đi dễ vậy đâu, muội muốn ở lại.”

“Ở lại? Không được đâu, Hồng Tụ. Không thể để chậm trễ thanh xuân

của muội được.” Diệp Lạc bắt đầu nóng nảy.

“Tiểu thư.“ Hồng Tụ giơ tay giữ nàng lại, hai má có chút nóng lên: “Ở

bên cạnh tỷ hơn một năm, muội đã hiểu rõ rất nhiều việc rồi. Nếu thời gian
dài như vậy mà, còn không đủ để muội hiểu rõ tình cảm của mình, thì muội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.