NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 985

cũng quá không hiểu chuyện rồi. Tiểu thư, tuy tỷ rất tốt, nhưng dù sao tỷ
cũng là nữ tử giống muội. Muội không hối hận đoạn tình cảm trước kia,
nhưng cũng biết đó không phải tình yêu từ hai phía.”

Diệp Lạc thở ra một hơi, lại có chút nghi hoặc nhìn Quân Hồng Tụ.

Không phải vì nàng, lại muốn ở lại? Chẳng lẽ là…….

Nàng thử hỏi một câu: “Là Giản Phàm, hay là Tang Du?”

Quân Hồng Tụ đỏ mặt, có chút xấu hổ xoay đầu đi.

Diệp Lạc trong lòng hiểu rõ, trong lúc chăm sóc Thiên Hạ, chung đụng

với Quân Hồng Tụ nhiều nhất chỉ có hai người này. Nàng hiểu rõ người nhà
mình, bình thường vẫn giấu ở chỗ không ai biết, nhưng dù là ai cũng đều
xuất sắc cả. Nhưng điều lo lắng duy nhất là Nhàn Vân vương gia: “Hồng
Tụ, muội là Quận Chúa, Giản Phàm lại không có quan chức gì, Vương Gia
sẽ đồng ý sao?”

“Không phải Giản Phàm, là Tang Du.” Quân Hồng Tụ nóng nảy: “Hơn

nữa cha muội sẽ đồng ý mà. Cha thương muội nhất .”

“A, hóa ra là Tang Du à!” Diệp Lạc kéo dài giọng, cười đắc ý.

Quân Hồng Tụ dậm chân một cái, không thuận theo: “Tiểu thư!”

“Ha ha!” Đêm nay Diệp Lạc rất vui vẻ, kể từ bây giờ, nàng thật sự

không còn gì vướng bận rồi.“Được rồi, chúng ta về đi ngủ thôi.”

“Lạc Lạc!” Giọng nói quen thuộc vang lên, Diệp Lạc xoay người, Phong

Phi Tự đang đứng cách đó không xa, trên người đều là ánh trăng, cười ấm
áp.

Trong một thời gian ngắn, nàng có không phẫn biệt được là thật hay mơ:

“Sư huynh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.