NGAI VÀNG LỬA - Trang 180

vậy. Em bé Jaz ngồi trên chiếc ghế cao, đang vẽ thức ăn lên mặt. Jaz mười
hai tuổi nhào lộn qua sàn phòng tập thể thao, cố gắng tranh vị trí đội trưởng
đội cổ động lần đầu tiên của mình. Jaz ngày nay mở chiếc tủ đựng đồ ở
trường và tìm thấy bùa hộ mạng hình djed phát sáng - tấm thẻ mời có phép
thuật của chúng tôi, vật đã dẫn chị ấy tới Brooklyn.

"Ren của chị," tôi hỏi. "Một phần khác của linh hồn chị?”

Hình bóng màu xanh phát sáng gật đầu. "Người Ai Cập tin rằng linh hồn có
năm phần khác nhau. Ba là tính cách. Ren là—"

'Tên của chị," tôi nhớ lại. "Nhưng làm sao chị có cái tên đó?”

"Tên của chị là nhận dạng của chị," chị ấy nói. "Là tổng kết toàn bộ kinh
nghiệm của chị. "Chừng nào tên của chị còn được nhớ, chị còn tồn tại, ngay
cả khi chị chết đi. Em hiểu không ?”

Tôi không hiểu, dù chỉ là chút ít xa xôi. Nhưng tôi đã hiểu rằng chị có thể
chết, và đó là lỗi của tôi.

"Em xin lỗi." Tôi nén không òa khóc. "Nếu em không chộp lấy cuộn giấy
phép thuật ngu ngốc đó "Sadie, không phải xin lỗi đâu. Chị mừng là em đã
đến."

"Nhưng "Mọi chuyện xảy ra đều có lý do, Sadie à, ngay cả những chuyện
xấu xa.”

"Điều đó không đúng!" tôi nói. "Như thế không công bằng chút nào!"

Làm sao mà Jaz lại có thể bình tĩnh và dễ thương đến thế, ngay cả khi chị
ấy bị hôn mê? Tôi không muốn nghe rằng những việc tồi tệ xảy ra như một
phần của kế hoạch lớn.

Tôi ghét khi mọi người nói thế. Tôi đã mất mẹ. Tôi đã mất Cha. Cuộc sống
của tôi đã bị đảo lộn hoàn toàn, và tôi đã suýt chết không biết bao lần. Lúc
này, những gì tôi biết, là tôi đã chết hoặc đang chết. Anh trai tôi bị trúng
nọc độc và đang chết chìm, và tôi không thể giúp được anh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.