thừa nhận năng lực chữa bệnh của mình, nhưng tôi có cảm giác sự phục hồi
của anh ấy liên quan nhiều đến việc nghỉ ngơi, một vài cốc sôđa gừng, và
bánh thịt bảm phô mai với khoai tây rán phục vụ tại phòng.
"Bahariya..." Anh ấy nhìn Bes. "Cháu biết cái tên đó. Tại sao cháu biết cái
tên đó?"
Bes gãi bộ râu.ông ấy ủ rũ và im lặng kể từ lúc tôi kể lại chi tiết về cuộc nói
chuyện của chúng tôi với Set. Cái tên Bahariya có vẻ đặc biệt gây khó chịu
cho ông ấy.
"Đó là một ốc đảo," ông ấy nói, "ở tít trong sa mạc. Các xác ướp bị chôn
vùi ở đó vẫn là một bí mật mãi tới năm 1996. Thế rồi một con lừa ngốc
nghếch nào đó đã bước chân vào cái lỗ ở trên mặt đất và để lộ đỉnh của một
lăng mộ.”
"Đúng thế!" Carter cười vui vẻ với tôi và vẻ mặt Trời, lịch sử thật tuyệt vời!
Sáng lên trong mát anh ấy, vì thế tôi biết chắc chắn anh ấy đang cảm thấy
khá hơn. "Nó được gọi là Thung lũng của các Xác ướp Vàng.”
"Cháu thích vàng," tôi nói. "Các xác ướp - không khoái lắm."
"Ồ, cháu vẫn chưa gặp nhiều xác ướp mà,” Bes nói.
Tôi không biết liệu ông ấy có đùa hay không, và tôi quyết định không hỏi.
"Vậy cuộn giấy phép thuật cuối cùng được giấu ở đó?"
Bes nhún vai. "Điều này có thể đúng, ốc đảo nằm ở nơi hẻo lánh. Mãi tới
gần đây mới được tìm thấy. Còn có những lời nguyền đầy sức mạnh sẵn
sàng ngăn cản việc đột nhập qua các cánh cổng phép thuật. Các nhà khảo
cổ học đã khai quật một số lăng mộ, nhưng vẫn còn mạng lưới đường hầm
và khoang ngăn khổng lồ chưa một ai mở ra từ hàng nghìn năm. Rất nhiều
xác ướp."
Tôi tưởng tượng các xác ướp trong những bộ phim kinh dị với những cánh
tay chìa ra và quấn trong lớp vải lanh dở dang, rên rỉ đuổi theo các diễn