NGAI VÀNG LỬA - Trang 197

viên đang gào thét và siết cổ các nhà khảo cổ.

"Khi ông nói có nhiều xác ướp,” tôi đánh bạo, "bao nhiêu thì gọi là nhiều?”

"Họ vừa phát hiện một vài trăm," Bes nói, "trong tổng số có lẽ cả vạn xác
ướp."

"Cả vạn xác ướp?” Tôi nhìn Carter, nhưng dường như anh ấy không hề bận
tâm đến chuyện này.

"Sadie," anh ấy nói, "chắc chúng sẽ không sống lại và giết em đâu.”

"Không," Bes đồng ý. "Có lẽ là không. Gần như chắc chắn đấy."

"Cảm ơn," tôi lẩm bẩm. "Cháu cảm thấy khá hơn."

[Đúng rồi, tôi biết đã mình nói gì lúc trước về người chết và các chuyện
nghĩa địa không làm tôi bận tâm. Nhưng cả vạn xác ướp? Thật quá mức. ]

"Dẫu sao," Bes nói, "phần lớn xác ướp là từ thời La Mã. Chúng thậm chí
không phải người Ai Cập đích thực. Mấy người Latin muốn được vào thiên
đường của chúng ta bởi vì ở đó sướng hơn. Nhưng một số lăng mộ CŨ... Ồ,
chúng ta phải xem xét. Với hai phần trong Cuốn sách của Ra, cháu có thể
lần theo phần thứ ba một khi cháu tiếp cận đủ gần."

"Chính xác, là bằng cách nào?” tôi hỏi.

Bes nhún vai. "Khi các vật dụng phép thuật bị vỡ ra, các phần giống như
các miếng nam châm. Càng ở gần nhau, thì chúng càng hút lẫn nhau mạnh
hơn."

Điều đó không làm tôi thấy khá hơn. Tôi tưởng tượng mình chạy xuyên qua
đường hầm với các cuộn giấy phép thuật bốc cháy dính chặt trên hai bàn
tay của tôi.

"Đúng thế,” tôi nói. "Vậy tất cả những gì chúng ta cần làm là lẻn vào mạng
lưới lăng mộ, vượt qua mười nghìn xác ướp vàng, những xác ướp có lẽ, gần
như chắc chắn, sẽ không sống lại và giết chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.