NGAI VÀNG LỬA - Trang 208

nên, đúng đấy, ta có thể nói đây không phải là ý tưởng sáng chói nhất của
cháu.”

Tôi nhìn ra ngoài tấm kính chắn gió. Tôi muốn phát điên với Bes vì gọi tôi
là ngốc nghếch, nhưng tôi e là ông ấy đúng. Tôi đã hi vọng được sum họp
vui vẻ với Zia. Thực tế là có thể chúng tôi sẽ không sống sót qua được đêm
nay.

"Có lẽ Menshikov vẫn đang hồi phục vì vết thương ở đầu," tôi nói với đầy
hi vọng.

Bes cười to. "Nghe ta cho rõ, nhóc. Menshikov đang đuổi theo cháu rồi.ông
ta chưa bao giờ quên sự lăng mạ.”

Giọng ông ấy chất chứa giận dữ, giống như ở St. Petersburg khi ông ấy kể
cho chúng tôi về lễ cưới của người lùn. Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với
Bes ở nơi đó, và tại sao ông ấy vẫn trằn trọc về nó sau ba trăm năm.

"Có phải là Vlad?” tôi hỏi. "Có phải ông ta là kẻ đã bắt giữ ông?"

Phỏng đoán không phải là quá xa xôi. Tôi đã gặp một vài pháp sư có tuổi
đời hàng thế kỉ. Nhưng Bes lắc đầu.

"Ông nội ông ta, Hoàng tử Alexander Menshikov." Bes nhắc cái tên giống
như đó là sự xúc phạm nghiêm trọng. "Đó là người đứng đầu bí mật của
Vùng Mười Tám. Rất quyền lực. Rất thô bạo. Y như cháu nội. Ta chưa
từng đối phó với một vị pháp sư nào như thế. Đây là lần đầu tiên ta bị bát
giữ.”

"Nhưng không phải các pháp sư đã nhốt tất cả các vị thần vào Duat sau khi
Ai Cập sụp đổ hay sao?”

"Phần lớn chúng ta," Bes đồng ý. "Một vài người đã ngủ suốt hai thiên niên
kỉ cho tới khi Cha cậu giải thoát chúng ta. Một số khác đã đào tẩu hết lần
này đến lần khác và Ngôi Nhà Cuộc Sống đã lần theo dấu vết của họ và đưa
họ trở lại. Sekhmet đào tẩu năm 1918. Gây đại dịch cúm. Nhưng một vài vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.