NGAI VÀNG LỬA - Trang 324

giới. Việc chúng tôi tìm được Ra là hết sức quan trọng."

Tawaret khoanh tay vẻ hồ nghi. "Trời, ông ấy đã mất tích hàng thiên niên
kỉ. Và cố gắng đánh thức ông ấy rất là nguy hiểm. Tại sao giờ lại làm thế?"

"Nói cho cô ấy biết đi Sadie." Bes lùi lại phía sau như thể chuẩn bị núp ra
sau cây râm bụt lần nữa. "Không có gì bí mật ở đây hết. Ta có thể hoàn toàn
tin tưởng Tawaret."

"Bes!" Bà ta tươi tỉnh ngay lập tức và chớp chớp mi mắt. "Anh thực có ý đó
à?"

"Sadie, nói đi!" Bes nài nỉ.

Và tôi nói. Tôi cho Tawaret xem Cuốn Sách của Ra. Tôi giải thích tại sao
chúng tôi cần đánh thức thần mặt trời - hiểm họa Apophis, sự hỗn mang
khổng lồ và sự hủy diệt, thế giới sắp sửa tận thế vào lúc mặt trời mọc, và
vân vân. Khó mà đánh giá được biểu hiện của hà mã [phải, Carter, em chắc
chắn là phải dùng từ đó] , nhưng trong khi tôi nói, Tawaret cuộn cuộn đuôi
tóc dài của mình vẻ lo lắng.

"Không tốt rồi," bà ta nói. "Không tốt tí nào."

Bà ta liếc nhìn chiếc đồng hồ mặt trời sau lưng. Mặc dù không có mặt trời,
chiếc kim vẫn đổ bóng rõ rệt trên ký tự tượng hình của số năm.

"Các người sắp sửa hết thời gian," bà ta nói.

Carter cau mày nhìn chiếc đồng hồ mặt trời. "Chẳng phải đây là Nhà Bốn
sao?"

"Đúng rồi, nhóc," Tawaret đồng ý. "Nó có nhiều tên gọi khác nhau - Cánh
Đồng Mặt Trời, Nhà Nghỉ Dưỡng - nhưng cũng còn được gọi là Nhà Bốn."

"Vậy thì tại sao chiếc đồng hồ mặt trời lại chỉ vào số năm?" anh ấy hỏi. "Lẽ
ra chúng ta, phải đứng yên ở giờ thứ tư chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.