NGAI VÀNG LỬA - Trang 351

Cha vuốt vuốt râu. "Đúng, thần bọ hung, bản ngã của Ra khi mặt trời lên.
Có lẽ nếu chúng ta tìm được Khrepi, Ra có thể hoàn toàn tái sinh. Nhưng
chúng ta phải qua được cổng của Nhà Tám."

"Đã đóng lại rồi," Tôi nói. "Chúng ta phải, quay ngược lại thời gian."

Bes thôi không nhấm nháp châu chấu nữa. Mắt ông ấy mở lớn như thể ông
ấy vừa được tiết lộ điều gì. ông ấy nhìn cha tôi vẻ khó tin. "Ông ta? ông
mời ông ta?"

"Ai thế ạ?" tôi hỏi. "Ý ông muốn nói gì?"

Tôi nhìn Cha chằm chằm, nhưng ông tránh nhìn vào mắt tôi.

"Cha, cái gì thế?" Tôi hỏi. "Có một cách để đi qua những cánh cổng ư? Cha
có thể biến hiện chúng con sang phía bên kia, hay là gì đó không?"

"Cha ước gì mình có thể, Carter. Nhưng hành trình này phải được tuân thủ.
Đó là một phần sự tái sinh của Ra. Cha không thể can thiệp vào chuyện đó.
Tuy nhiên, con nói đúng: chúng ta cần thêm thời gian. Có lẽ là có một cách,
mặc dù Cha không đời nào gợi ý làm điều đó nếu như việc không quan
trọng đến thế "Rất nguy hiểm," mẹ chúng tôi cảnh cáo. "Mẹ nghĩ là quá
nguy hiểm."

"Cái gì quá nguy hiểm ạ?" Sadie hỏi.

"Ta, ta đoán vậy," giọng nói sau lưng tôi cất lên.

Tôi quay lại và thấy một người đàn ông đang đứng chống tay lên lưng ghế
của tôi. Hoặc là ông ta đã tiến lại gần êm ái đến mức tôi không hề nghe
thấy ông ta, hoặc là ông ta đã hiện ra từ trong không khí.

Ông ta chừng hai mươi tuổi, mảnh khảnh, cao và đặc biệt thu hút. Khuôn
mặt ông ta hoàn toàn giống người thường, nhưng tròng mắt có màu bạc.
Đầu cạo trọc ngoại trừ một túm tóc đen bóng buộc vổng đuôi ngựa ở một
bên đầu, giống như kiểu tóc thanh niên Ai Cập cổ Đại thường để. Bộ
complet màu bạc trông như được may đo ở Ý (tôi chỉ biết vậy bởi vì cả Cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.