NGAI VÀNG LỬA - Trang 419

Tawaret ngồi bên ông, đôi mắt hà mã bé xíu của bà đỏ lên vì khóc. Bà cố
gắng cho ông uống cốc nước.

Nước chảy xuống cằm ông. Ánh mắt ông vô hồn nhìn thác nước cuộn chảy
đằng xa, khuôn mặt gồ ghề của ông tắm trong ánh sáng đỏ. Mái tóc xoăn
của ông mới được chải, và ông mặc một chiếc áo sơ mi Hawaii màu xanh
lơ mới cùng chiếc quần soóc, và trông ông khá là thoải mái. Nhưng đôi
mày của ông cau lại. Những ngón tay ông bíu lấy tay vịn ghế, như thể ông
biết rằng ông nên nhớ ra điều gì, nhưng không thể.

"Không sao, Bes." Giọng Tawaret run run trong khi bà chấm chấm dưới
cằm ông với một chiếc khăn ăn. "Chúng ta sẽ lo việc này. Em sẽ chăm sóc
anh."

Thế rồi bà ấy nhìn thấy chúng tôi.vẻ mặt bà đanh lại. Đối với một nữ thần
hộ sinh tốt bụng, trông bà có thể khá là đáng sợ nếu bà muốn.

Bà vỗ vỗ vào đầu gối của thần lùn. "Em sẽ quay lại ngay, Bes cưng."

Bà đứng dậy, một hành động đáng nể đối với cái bụng to tướng của bà, và
xua chúng tôi ra xa ghế của Bes. "Làm sao các người dám đến đây! Làm
như các người còn chưa gây đủ chuyện!"

Tôi sắp sửa òa khóc và xin lỗi thì nhận thấy sự tức giận của bà không nhắm
vào tôi hay Carter. Bà đang liếc nhìn Bast.

"Tawaret..." Bast ngửa hai bàn tay. "Ta đâu có muốn thế này. ông ấy là bạn
ta."

"ông ấy chỉ là một trong những món đồ chơi của loài mèo thôi!" Tawaret
hét to đến mức một vài bệnh nhân phát khóc. "Ngươi cũng ích kỉ như tất cả
loài của ngươi Bast ạ. Ngươi lợi dụng ông ấy rồi vứt bỏ ông ấy. Ngươi biết
là ông ấy yêu ngươi, và ngươi tận dụng điều đó. Ngươi chơi với ông ấy như
vờn con chuột dưới vuốt của ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.