NGAI VÀNG LỬA - Trang 423

sưu tập bùa mọi khi. Trông anh ấy thật khỏe mạnh, như vận động viên, khó
mà tin rằng anh ấy đang chết vì một lời nguyền rủa tình cờ.

"À, em là giáo viên mà," anh ấy nói. "Em không giám sát anh được à?"

Chắc chắn là tôi đang đỏ mặt một cách kinh khủng. "Đúng. Em cho là nếu
anh để hé cửa thì... ờ, anh tới có việc gì vậy?"

Anh đứng dựa vào cánh cửa tủ. Hơi kinh hoàng, tôi nhận ra tủ vẫn còn mở,
để lộ tấm hình Anubis.

"Có quá nhiều điều đang diễn ra," Walt nói. "Em đã đủ thứ phải lo rồi. Anh
không muốn em phải lo lắng cho anh nữa."

"Quá muộn," tôi thú nhận.

Anh gật đầu, như thể chia sẻ sự thất vọng của tôi. "Cái hôm ở sa mạc, ở
Bahariya... em có nghĩ là anh điên không, nếu anh nói với em rằng đó là
ngày tuyệt vời nhất trong đời anh?"

Tim tôi xao xuyến, nhưng tôi cố gắng giữ bình tĩnh, "ờ, giao thông công
cộng ở Ai Cập, cướp đường, đám lạc đà hôi hám, lũ xác ướp La Mã điên
rồ, và người nông dân trồng chà là bị ma ám... Trời, đó quả là một ngày
đáng nhớ."

"Và em nữa," anh ấy nói.

"Vâng, à... em cho là em cũng nằm trong bản danh sách các thảm họa."

"Ý anh không phải thế."

Tôi cảm thấy mình là một người giám sát thật tệ - căng thẳng và bối rối, và
đầy những ý nghĩ không giám sát chút nào. Mắt tôi lạc tới cửa tủ quần áo.
Walt lưu ý điều đó.

"Ồ." Anh ấy chỉ vào Anubis. "Em muốn anh đóng cửa tủ không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.