NGAI VÀNG LỬA - Trang 425

Đôi mắt Walt lạc tới chỗ tấm hình của Anubis, rồi lại trở về chỗ tôi. "Chỉ
cần em cố gắng đừng lo cho anh. Chúng ta sẽ phải tập "Anh có nghĩ ra cách
nào không?"

Anh ấy phác một cử chỉ về phía chiếc bàn thấp để bên giường tôi, nơi chiếc
máy thu băng cũ kỹ, bầm dập của tôi nằm đó - một món quà ông bà đã tặng
tôi từ lâu lắm rồi.

"Nói với mọi người điều gì thực sự đã xảy ra," Walt bảo. "Đừng có để
Jacobi và những người khác tuyên truyền những lời dối trá về gia đình em.
Anh tới Brooklyn bởi vì anh nhận được thông điệp đầu tiên của em - bản
thu âm về Kim Tự Tháp Đỏ, và những chiếc bùa hộ mệnh djed. Em cầu xin
sự giúp đỡ và bọn anh đã đáp lại. Đã đến lúc phải cầu xin sự giúp đỡ một
lần nữa."

"Nhưng lần đầu tiên, bọn em thực sự đã với được tới bao nhiêu pháp sư -
hai mươi phải không?"

"Này, đêm qua ta đánh cũng khá được đấy chứ." Walt nhìn vào mắt tôi. Tôi
cứ nghĩ anh ấy sẽ hôn tôi, nhưng có điều gì đó khiến cả hai chúng tôi lưỡng
lự - cảm giác rằng như thế sẽ chỉ tổ làm mọi thứ trở nên càng không chắc
chắn hơn thôi. Khi em nói..."

Anh nhún vai, rồi đứng lên ra về. "À, em cũng khá là khó bỏ qua."

Anh ấy vừa đi được một lát thì Carter tới, nách cắp cuốn sách. Anh ấy thấy
tôi đang lắng nghe thứ nhạc buồn của tôi, mắt đăm đắm nhìn chiếc máy ghi
âm đặt trên tủ.

"Có phải Walt vừa ra khỏi phòng em không đấy?" anh tôi hỏi. Có chút bản
năng bảo vệ của người anh len vào giọng nói của Carter. "Có chuyện gì
thế?"

"Ồ, chỉ là..." Mắt tôi dừng lại ở chỗ cuốn sách anh ấy mang theo. Đó là một
cuốn sách cũ kỹ, sờn rách, và tôi tự hỏi không biết có phải anh ấy sắp sửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.