NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 144

Nhưng nàng chỉ thở dài rồi ngủ thiếp đi.

Fan – page – eb00k – ngôn – tình – miễn – phí

Mạc Quân trầm mặc lắng nghe tiếng thở đều đặn của nàng, đưa tay vuốt

ve gò má nóng rẫy của nàng đầu óc cảm thấy mơ mơ hồ hồ, chẳng thể chợp
mắt dù chỉ một chút. Có lẽ nàng mê sảng thật, chàng thầm nghĩ, nếu không,
thái độ đó của nàng có ý nghĩa gì? Chàng đưa tay vỗ vỗ trán, buồn cười
nhận ra, phàm là những chuyện liên quan đến nàng, bản thân không thể suy
nghĩ một cách mạch lạc được nữa. Dường như càng nghĩ càng lầm, càng
làm càng sai.

Đợi đến khi nàng đã ngủ say, chàng mới bắt đầu trở mình, còn cẩn thận

điểm huyệt ngủ để nàng không tỉnh giấc. Mạc Quân đỡ nàng nằm xuôi
người lại, kê gối cho nàng, tì trán lên trán nàng để thử nhiệt độ cho chính
xác rồi mới an tâm giải huyệt, sau đó ngẩn người ngắm vẻ mặt an tĩnh của
nàng một hồi lâu mới rời đi.

Nha hoàn hầu phòng thấy chàng bước ra ngoài thì sửng sốt hành lễ.

“Vương gia!”

“Các ngươi hầu hạ thế nào khiến vương phi lâm bệnh?”

Thấy sắc mặt tối tăm của chàng, nha hoàn nọ vội vã quỳ xuống. “Vương

gia tha tội. Suốt đêm vương phi ngồi ở trong vườn Thư Quang đến gần
sáng mới chịu hồi phòng. Vương phi không cho phép bất cứ gia nhân nào
đến gần, cũng không chịu mặc thêm áo khoác…”

Chàng cau mày phân phó: “Được rồi, các ngươi chăm sóc vương phi cẩn

thận.” rồi bước nhanh về phía thư phòng, trong lòng càng nghĩ càng giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.