NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 34

“Được! Được! Tất cả đều chiều theo ý nàng.”

Mạc Quân cười vô cùng rạng rỡ. Chàng làm sao lại không biết thế nào là

hồng nhan họa thủy, làm sao lại không biết lợi dụng nam sắc của chính
mình để khiến nàng tim đập chân run cơ chứ? Chàng biết rõ, dưới tác động
của khung cảnh tự nhiên đẹp đẽ phía sau, chính bản thân mình cuốn hút đến
thế nào. Mạc Quân trên mặt vẫn giữ vẻ tươi cười vô tư nhưng trong bụng
đã dâng đầy mưu sâu kế hiểm. Nhìn thái độ thiếu tự nhiên của nàng, chàng
cho rằng sáng nay công thành thế là đủ rồi, nên thu binh tránh cho lòng
người oán hận, liền đứng dậy nói: “Ta về thư phòng trước, nàng cứ tiếp tục
thưởng thức nhé!”

Mạc Quân rời khỏi Vân đình, trong lòng như có trăm ngọn gió xuân thổi

tới. Bữa sáng mặc dù chưa ăn chút gì nhưng chàng không hề thấy đói,
ngược lại vô cùng khoan khoái. Chàng bước tới cửa thư phòng đã thấy Trần
quản gia cung kính hô một tiếng “Vương gia” rồi cúi đầu nhận lệnh.

“A Phi hầu hạ trong phủ ngươi biết không?” Chàng hỏi.

“Dạ bẩm, nô tài biết.”

“Tốt lắm! Ban thưởng vì sự cống hiện cho hạnh phúc vương phủ.”

Trần quản gia há hốc miệng, chưa kịp phản ứng đã thấy chàng thiếu kiên

nhẫn phất phất tay áo, sau đó nhấc kiếm Thanh Minh lên, nhanh chóng rời
đi.

Cả vương phủ bề thế là vậy, nhưng nơi duy nhất Mạc Quân ưa thích và

thường xuyên lui tới luyện kiếm là Trúc uyển nằm ở phía Đông phủ, nơi
diễn ra sự kiện “lục trúc”, một trong hai dấu mốc đặc biệt nhất cuộc đời
chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.