NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 37

không khác sống nhờ trong thân xác Dao Thiển tiểu thư. Ngày đó, chàng
vẫn chưa yêu nàng, càng chưa có hứng thú tìm hiểu nàng; còn nàng, cũng
chẳng để chàng vào mắt. Nhưng ngày đó ở Thái Bình lâu là ngày đầu tiên
chàng và nàng gặp nhau.

Có bao nhiêu trà lâu lớn nhỏ trong kinh thành này, vậy mà nàng lại chọn

bước vào Thái Bình lâu. Có bao nhiêu chỗ ngồi trong trà lâu này, vậy mà
nàng lại chọn ngồi đối diện chàng, cách hai bàn trà nhỏ.

Khi ấy, Mạc Quân đang khép mắt, lơ đãng lắng nghe những người xung

quanh trò chuyện. Bỗng mọi âm thanh im bặt, giọng Trần Kiên - trưởng
nam phủ Tể tướng đương triều - vang lên khe khẽ:

“Kia chẳng phải là Dao Thiển, nhị tiểu thư của Binh bộ thượng thư hay

sao?”

Chàng nhẹ nhàng mở mắt, ánh nhìn hờ hững quét qua người con gái ngồi

cách đó một quãng. Nàng ngồi ngược sáng nên khó mà nhìn rõ từng đường
nét trên khuôn mặt, chỉ thấy dưới ánh nắng mỏng manh ngày cuối hạ,
khuôn mặt trắng trẻo của nàng, màu áo nguyệt bạch cùng mái tóc đen
huyền vấn trâm ngọc như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng tinh khiết.
Dao Thiển vốn được xưng tụng đệ nhất mỹ nhân kinh thành, nay xuất hiện
trong tư thái thanh lệ thoát tục như vậy, quả thật khiến nhiều người nhìn
ngắm đến mê muội.

Mạc Quân đã gặp nhiều mỹ nhân trong thiên hạ, nhan sắc khuynh thành

của Dao Thiển dù không khiến chàng choáng váng, nhưng trong hoàn cảnh
này cũng khiến chàng phải chú ý. Đặc biệt, nàng dường như không hề quan
tâm tới những ánh mắt đang dán lấy mình, chỉ thản nhiên mở cuốn sách
nhỏ, lật qua lật lại, thi thoảng ngẩng lên nói chuyện rồi cười đùa cùng nha
hoàn. Khi đó, Mạc Quân chỉ cảm thấy kỳ lạ, vì Dao Thiển trong trí nhớ của
chàng là một người kiêu căng đến độ luôn lấy tư thế bề trên để nói chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.