NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 66

“Rất nhạy bén!” Chàng vừa xoa xoa ngón tay cái lên má nàng vừa nói

tiếp: “Khi gặp sư phụ, ta là một người như vậy.”

“Còn bây giờ?”

“Ba phần tĩnh lặng, bảy phần cuồng nhiệt.”

“Vì sao?”

“Vì nàng.” Chàng chăm chú nhìn nàng, đáp.

Quá sức ngượng ngùng, Thiên Anh liền vùi mặt vào ngực chàng, tuyên

bố: “Tôi ngủ đây.”

Mạc Quân lập tức kéo nàng ra, thỏa mãn ngắm nhìn khuôn mặt ửng hồng

của nàng, nghiêm túc hỏi: “Biết một người như ta kết thúc câu chuyện thế
nào không?”

“Không biết mà cũng không cần…” Tiếng cuối cùng chưa kịp thốt ra đã

bị chàng nuốt lấy. Kể từ sau lần chủ động hôn chàng trong hồ Thụy Liên
hôm qua, nàng đã không phản kháng nữa, ngược lại còn chậm rãi đi theo sự
dẫn dắt lôi kéo của chàng. Giống như lúc này, nàng tựa vào ngực chàng,
một tay nắm lấy cánh tay chàng, tay còn lại vòng qua vai chàng, rất tự
nhiên đáp lại. Hai người chìm vào nụ hôn quay cuồng trong tiếng vó ngựa
đều đặn và hương núi rừng thanh mát. Lát sau, khi buông môi nàng ra,
chàng ngắm nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, thủ thỉ bên tai nàng: “Như
thế đấy!” khiến nàng vội vàng vùi mặt vào ngực chàng, lần này ngủ thật.

Rất lâu sau, khi xe ngựa dừng ở chân núi Ngự Long, người trong lòng

chàng cũng vừa tỉnh giấc. Đợi Thiên Anh chỉnh trang xong, Mạc Quân đỡ
nàng xuống xe. Dù chưa lập thu nhưng nhờ tầng tầng mây bạc giấu đi mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.