NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 74

Nàng nhăn mặt. “Là chưa dám nói…”

“Thật sao?” Chàng cọ cọ má nàng. “Lấy gì chứng minh đây?”

“Chàng… Vì thích chàng mới ngu ngốc chấp nhận thành thân giả cùng

chàng, để được gần chàng. Nếu không, em thà bỏ chạy, thà trốn tránh cũng
không muốn dính dáng quá nhiều tới một người xa lạ như thế…”

Mạc Quân nở nụ cười méo mó khi từ “người xa lạ” ghim thẳng vào tim

chàng. Với ký ức trống không của nàng, chàng đúng là một người hoàn
toàn xa lạ. Ngày gặp lại trên núi Hương Hồ, Kim Khánh cũng chỉ nói đơn
giản rằng nàng đã xuyên không sau vụ tai nạn, rằng nàng may mắn được
sống lại lần thứ hai, rằng nàng có thể nhờ chàng giúp đỡ. Khi ấy, trong mắt
nàng, chàng nhiều nhất cũng chỉ là một ân nhân không hơn không kém.

Thấy chàng không nói gì, nàng vội vàng bổ sung: “Dù chàng đã giúp đỡ

em rất nhiều nhưng em không cho rằng lấy thân báo đáp là điều nên làm.
Có rất nhiều cách khác để đền ơn…”

Mạc Quân vẫn im lặng. Biểu hiện dường như thất vọng của chàng khiến

Thiên Anh lo lắng, nàng cuống lên, nói năng lộn xộn: “Em nói thật đấy! Vì
thích chàng nên em mới cùng chàng thành thân giả. Em không phải cưới
chàng để trả ơn, em…”

“Ta biết.” Chàng ngắt lời, lại ôm lấy nàng, thủ thỉ: “Anh nhi, thích ta rồi,

vậy là sắp yêu ta đúng không?”

“Không nhanh vậy chứ?” Nàng đáp, hơi thở bối rối phả lên gáy chàng.

“Động lòng rồi sẽ động tâm, không phải sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.