NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 271

- Đại Hắc, bây giờ chị không còn nhà nữa, em về đi, nhé!

Bác bảo vệ chạy đến, kéo Đại Hắc về. Bác nói:

- Đại Hắc chưa bao giờ ra khỏi tiểu khu, không biết hôm nay nó làm

sao nữa?

Tôi không biết phải đi đâu, cứ thế đi lang thang đến khu quảng trường,

ngồi thẩn thờ trên ghế băng. Di động rung lên, một số lạ.

Tôi bấm nghe, là bác bảo vệ:

- Cô ơi, tôi nhốt Đại Hắc trong phòng bảo vệ, nhưng nó cứ sủa ầm ĩ,

đập thình thình vào cửa. Tôi không quát được nó, đành mở cửa, thế là nó
lao đi như tên bắn, chớp mắt đã không thấy đâu. Tôi đoán, nó đi tìm cô.
Loài chó cả đời chỉ chịu theo một người chủ, nếu có thể, cô hãy đưa nó đi
cùng.

Bỏ điện thoại xuống, tôi dáo dác nhìn xung quanh, gọi lớn:

- Đại Hắc! Đại Hắc!

Rồi từ một góc khuất trên quảng trường rộng lớn, một chú chó đen

thui chui ra, chầm chậm lại gần tôi, thân mật nằm bò xuống, gác đầu lên
chân tôi. Tôi xoa đầu nó, nước mắt lã chã.

Điện thoại của tôi rung lên lần nữa, là một tin nhắn kèm hình ảnh. Ảnh

chụp sổ hộ khẩu, cô tên tôi tên đó.

Bạn trai tôi gọi đến, nói:

- Hân Hân, chúng ta dằn vặt nhau nữa. Thực ra, sau hôm em bỏ đi, anh

đã đi làm thủ tục đưa tên em vào sổ hộ khẩu. Anh vừa nhận được sổ. Em
xem, anh bị đẩy đến bước đường cùng rồi, nếu em vẫn muốn bỏ anh, anh sẽ
trắng tay. Mẹ cứ nằng nặc đòi về An Huy, anh thấy có lỗi với bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.