NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 37

8

Tôi định cúi xuống gỡ bàn tay ra, nhưng tảng đá trơn tuột dưới chân đã

làm tôi loạng choạng mất thăng bằng rồi ngã nhào xuống nước.

Tôi càng kêu to hơn. Bàn tay vẫn không chịu buông tha tôi. Lúc này nó đã

lần mò tới lưng tôi. Tôi khua tay điên loạn để cố thoát khỏi nó.

Cho tới lúc này tôi mới hiểu ra tất cả. Đó chỉ là một cọng rong vĩ đại đang

bám quanh chân tôi.

Chẳng có dấu vết gì của ngoáo ộp cả. Chỉ có những đám rong rêu xanh

rờn, nhớp nháp.

Tôi nằm im dưới nước cho tới khi nhịp tim trở lại bình thường. Chưa bao

giờ tôi cảm thấy mình ngu độn đến mức như vậy.

Tôi ngượng ngùng liếc mắt lên nhìn Mark và Henry. Họ đang ngạc nhiên

tròn mắt nhìn tôi.

— Cháu báo trước cho chú và thằng Mark biết là cháu không muốn nghe

gì cả. – Tôi vừa hậm hực nói vừa gỡ cành rong khốn nạn ra khỏi cổ chân. –
Hai người hiểu chưa? Không được nói một lời nào hết.

Tôi thấy rõ thằng Mark đang bấm bụng nhịn cười, nhưng có lẽ vì cái vẻ

hậm hực của tôi, nên nó không dám thốt ra một lời nào cả.

— Chú quên không mang theo khăn mặt. – Henry nói. – Chú xin lỗi, Julie

ạ. Chú không biết là cháu muốn tắm.

Sự nín nhịn của thằng Mark sắp sửa lên tới cực điểm. Những tiếng ùng ục

trong cổ họng nó mỗi lúc một rõ hơn. Tôi lừ mắt nhìn nó hăm dọa. Áo
phông, quần soóc của tôi ướt như chuột lột. Tôi đứng dậy thất thểu bước vào
bờ tay phải vụng về cầm chiếc cần câu giơ ra trước mặt.

— Cảm ơn lòng tốt của chú, cháu không cần khăn mặt! – Tôi đáp lại. –

Cháu chỉ muốn thử một chút cho mát thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.