NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 68

18

Cả hai cha con Henry đều không có mặt trong bữa trưa cùng với chúng

tôi. Ông nội nói họ đã rủ nhau lên thành phố mua một số thứ cần thiết.

Cổ tay Mark chỉ bị bong gân. Bà nội Miriam đã dùng nước đá chườm cho

nó. Xem ra vết sưng bầm tím đã xẹp đi nhanh chóng. Ấy vậy mà thằng nhỏ
vẫn luôn mồm rên rỉ suốt bữa ăn:

— Em sẽ chẳng làm được gì ngoài việc nằm ườn trên ghế xem ti vi cả

tuần tới cho mà xem.

Thực ra, có khi nó cho thế lại là hay, và nó cũng thích thế hơn. Tôi chẳng

lạ gì cái thằng lười chảy thây này.

Đang ăn, tôi quyết định kể tất cả cho ông nội Georges nghe. Thực ra, tôi

nín nhịn như vậy là quá đủ rồi. Tôi kể thằng Stanley đã làm bầy ngoáo ộp cử
động trong đêm như thế nào, rồi nó đã cố tình làm cho Mark và tôi sợ, bằng
cách làm cho chúng tôi phải tin rằng đám hình nhân đó là những tạo vật
sống ra sao.

Tôi nhận thấy ánh mắt sợ hãi chợt thoáng hiện trong đôi mắt ông nội tôi.

Sự hoảng hốt ấy phải kéo dài đến vài tích tắc đồng hồ. Rồi ông nội tay xoa
cằm, ánh mắt bỗng trở nên xa xăm.

— Thằng Stanley cũng có những khiếm khuyết nhỏ của nó, – ông nội nói,

miệng cười méo mó. – Nó có tật là thích đùa. Các cháu biết nó rồi đấy!

— Đó không phải là những trò đùa đơn giản, – tôi nhấn giọng. – Đúng là

nó đã nhiều phen cố tình làm chúng cháu sợ, ông hiểu chứ ạ?

Thấy tôi nói vậy, Mark cũng nói thêm:

— Ông không biết thì thôi, sáng nay, suýt nữa anh ấy làm bọn cháu toi

mạng!

— Stanley là thằng bé tốt bụng đấy. – Bà nội tôi ngắt lời. Bà vừa cười vừa

nhìn chồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.