NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 88

Những đám mây to lớn thỉnh thoảng lại lượn lờ bay qua che khuất cả mặt

trăng, tạo thành những mảng tối mảng sáng xen lẫn vào nhau trên cánh đồng
ngô bát ngát. Tôi cố căng mắt ra nhìn.

Xung quanh chúng tôi là một bầu không khí im lặng nặng nề ngự trị. Âm

thanh duy nhất mà tôi có thể nghe thấy lúc này là hơi thở dồn nén của chú
Henry. Thỉnh thoảng ông lại nuốt nước bọt đánh ực một cái, vẻ hồi hộp, lo
lắng khi phải chờ đợi đám hình nhân bắt đầu chuyển động.

Tôi không biết chúng tôi đã lo lắng đứng quan sát đám hình nhân đó được

bao nhiêu lâu. Chỉ biết rằng từ bấy đến giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả.

— Hỏng rồi, chắc là mình đã nhầm lẫn ở chỗ nào rồi, – Henry lẩm bẩm. –

Mình đã đọc thần chú không chuẩn rồi.

Thấy thế, Stanley cười toe toét. Nó quay sang tôi:

— Câu thần chú không có tác dụng khỉ gì hết!

Tuy nhiên, khi nụ cười hớn hở của Stanley chưa kịp tắt, thì tôi đã chợt

nghe thấy những tiếng động khô, lạnh rất đặc trưng của rơm rạ bất ngờ vang
tới.

— Soạt, soạt, soạt.

Thế rồi những đôi vai cứng đờ của lũ hình nhân bắt đầu động đậy rất

chậm, rất chậm. Tôi nhận thấy đôi mắt chúng chợt bừng sáng lên trên cái
đầu đang lao về trước.

Tiếng rơm rạ lại kêu rít lên khi lũ người rơm rạ thoát ra khỏi cái cọc gỗ và

bắt đầu chậm chạp kéo lê người trên mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.