NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 89

25

— Nhanh lên! Hãy chạy về báo cho ông bà nội cậu biết đi! – Stanley kêu

rống lên. – Hãy nói cho họ biết những gì ba tớ đã làm!

Vì khiếp sợ, cả Mark và tôi đều đờ đẫn cả người. Tôi không thể nào rời

mắt khỏi mấy hình nhân đang vung tay lắc lư cái đầu như vừa tỉnh dậy sau
một giấc ngủ dài kia được.

— Julie… Nhìn kìa! – Mark lắp bắp, tay chỉ về phía cánh đồng.

Thật kinh khủng! Rải rác xung quanh chúng tôi, tất cả lũ hình nhân đều đã

bắt đầu ngọ nguậy, rùng mình, vươn vai cố gỡ chân ra khỏi những cọc gỗ
cắm sâu xuống dưới đất.

Cả hơn chục mạng người rơm rạ đã tìm tới sự sống.

— Kìa, nhanh lên! – Stanley lại rống lên một lần nữa. – Hãy chạy về báo

cho ông bà nội các cậu biết đi!

Tay cầm sách, Henry đứng ngây người ra nhìn cảnh tượng đang xảy ra rồi

gật đầu như để thưởng thức niềm vui chiến thắng của mình.

Stanley nhăn nhó đẩy mạnh vào lưng lôi:

— Cậu còn chờ đợi gì nữal Chạy đi! Chạy nhanh lên!

Lũ người rơm rạ chìa tay ra, đầu ngật ngưỡng hất từ sau ra trước, chân

chuyển động xé tan màn đêm tĩnh lặng bằng những tiếng động khô khốc và
lạnh lùng.

Phải khó khăn lắm tôi mới quay đi được. Tôi nắm tay Mark rồi cùng chạy

thục mạng qua những hàng cây ngô, miệng không thốt được nửa lời. Đồng
cỏ… Ngôi nhà của Henry… Nhà kho… Tất cả đều chìm trong bóng tối đầy
bí ẩn… Cuối cùng trang trại cũng hiện lên trước mắt chúng tôi. Nó cũng
đang ngập chìm trong bóng tối.

— Nhìn kìa! – Mark kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.