NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 114

- Anh định nói về những lỗ đen trước các thành viên của ban giám khảo

hả?

- Dĩ nhiên.

- Vậy thì nói đi, tôi đang lắng nghe anh đây.

- Lỗ đen biểu thị cho điều chưa tường tận cuối cùng đối với một nhà

thiên văn, ngay cả ánh sáng cũng không thoát được nó.

- Vậy thì làm thế nào các anh biết được là chúng tồn tại?

- Chúng được hình thành trong quá trình tự co lại và tự hút vào trung

tâm cuối cùng của một ngôi sao lớn, lớn hơn mặt trời của chúng ta nhiều.
Di hài của ngôi sao này nặng đến nỗi không một dạng thể tự nhiên nào có
thể ngăn được nó sụp đổ dưới trọng lượng riêng của nó. Khi vật chất lại gần
một lỗ đen, nó bị hút vào kêu vang như một quả chuông. Âm thanh này
truyền đến chúng ta là một nốt si giáng. Năm mươi bảy quãng tám dưới nốt
đô trung. Anh có hình dung được là chúng ta có thể nghe được âm nhạc
phát ra từ tận cùng vũ trụ không?

- Cái này hầu như không thể tin được, Walter thì thầm.

- Còn chuyện này khó tin hơn nữa kìa. Xung quanh lỗ đen, thời gian và

không gian đều biến dạng, tiến trình của thời gian chậm lại. Một con người
nếu có khả năng chu du đến ngoại vi của một lỗ đen mà không bị nuốt vào
đó sẽ trở lại trên mặt đất trẻ hơn nhiều so với những người mà anh ta bỏ lại
đằng sau vào thời điểm xuất phát.

Khi chúng tôi quay lại căn phòng nơi các đồng nghiệp của tôi đang rình

đợi sự xuất hiện của hiện tượng được xiết bao mong đợi đó. Walter hoàn
toàn không còn như trước nữa. Hắn nhìn chăm chú vào các màn hình đang
hiện lên những chấm nhỏ li ti, nhân chứng của những thời kỳ xa xưa khi
con người còn chưa tồn tại. Vào lúc 3h07, căn phòng nơi chúng tôi đang
ngồi rung chuyển bởi tiếng hò reo vang dậy khiến bốn bức tường rung bần
bật. Martyn, vốn là một người khá điềm tĩnh, đã nhảy dựng lên đến suýt thì
ngã ngửa. Bằng chứng đang hiển thị trên các màn hình máy tính là không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.