NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 116

Paris

Vì đã thề với Max, Keira dành tất cả các buổi tối trong tuần để chia sẻ
những khoảnh khắc tâm sự cùng chị gái của cô.

- Em có thường nghĩ đến bố không?

Keira ngó nhìn qua cánh cửa phòng bếp và thấy Jeanne đang ngắm

nghía một chiếc tách bằng sứ.

- Mỗi sáng ông đều uống cà phê bằng chiếc tách này, Jeanne nói rồi rót

một chút trà vào trong tách trước khi đưa cho Keira. Ngốc thật, mỗi khi
nhìn thấy chiếc tách này trong tủ, chị lại thấy buồn.

Keira lặng lẽ quan sát chị mình.

- Và mỗi lần chị đem chiếc tách này ra dùng, chị lại có cảm giác như

ông đang ở đây, ngay trước mặt chị và mỉm cười với chị. Nực cười quá phải
không?

- Không hề. Nói thật là em vẫn giữ một trong những chiếc sơ mi của bố;

thỉnh thoảng em mang nó ra mặc và em cũng có cảm giác y hệt như chị.
Ngay khi mặc chiếc áo vào giống như là ông trải qua ngày hôm đó bên em
vậy.

- Em có nghĩ là bố sẽ tự hào về chị em mình không?

- Hai cô con gái đã hơn ba mươi tuổi đầu vẫn sống độc thân, không con

cái và vẫn đang sống chung trong một căn hộ ư? Em vẫn nghĩ giả sử thiên
đường có tồn tại thật, thì băng rãnh trượt dẫn xuống địa ngục cũng sẽ xuất
hiện ngay khi ông liếc mắt xuống đây để xem chúng ta đã trở thành người
như thế nào.

- Chị nhớ bố, Keira ạ, em không thể biết được chị nhớ bố đến mức nào

đâu, chị cũng nhớ cả mẹ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.