NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 157

- Lẽ ra chị không nói nên nói chuyện này với em, rốt cuộc thì không nên

nói vào lúc này, nhưng nhà chị vừa bị trộm đột nhập.

- Bao giờ? Keira hốt hoảng hỏi.

- Sáng nay, trong khi chị tiễn em ra ga. Em yên tâm, không bị mất trộm

thứ gì đâu, nói cho cùng chị không tin là bị mất thứ gì; chỉ là căn hộ bị lục
tung và cả căn hộ của bà Hereira cũng bị như vậy.

- Tối nay chị đừng ở nhà một mình, sang đây với em đi, chị lên chuyến

tàu nào đó đi!

- Ôi không, chị đang đợi thợ sửa khóa, vả lại chúng không lấy đi thứ gì

cả, tại sao chúng phải đánh liều quay lại làm gì?

- Có lẽ vì chúng đang lục lọi dở thì bị đánh động chăng?

- Tin chị đi, cứ nhìn tình trạng phòng khách và phòng ngủ sẽ thấy chúng

hoàn toàn thong thả, và nội trong đêm nay chị sẽ không thể dọn dẹp gọn
gàng toàn bộ căn phòng.

- Jeanne ạ, em xin lỗi, Kiera nói khi nhìn đồng hồ đeo tay, nhưng em

phải gác máy thật rồi. Em sẽ gọi lại sau, ngay khi…

- Dập máy luôn rồi đi đi, em sẽ muộn mất. Em dập máy chưa vậy?

- Chưa ạ!

- Em còn chờ gì nữa, chị bảo em đi đi cơ mà!

Keira tắt máy rồi bước vào đại sảnh của tòa nhà. Một người gác cửa mời

cô vào một trong các thang máy. Quỹ Walsh đang họp tại tầng trên cùng.
Bấy giờ là sáu giờ tối. Cửa buồng thang máy mở ra, một cô lễ tân dẫn Keira
đi qua một hành lang dài. Căn phòng đã chật cứng người và rộng hơn cô
tưởng rất nhiều.

Khoảng một trăm chiếc ghế tạo thành đài bán nguyệt vây quanh bục lớn.

Ở hàng ghế đầu, các thành viên của ban giám khảo đang ngồi, mỗi người
trước một bàn riêng, chăm chú lắng nghe người đàn ông đang trình bày
công trình nghiên cứu của mình, nói với cử tọa qua một chiếc micro. Tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.