NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 167

nhưng anh vẫn giữ được cái ánh mắt nhìn đăm đắm vào không gian ấy.

- Gặp lại em ở đây sau ngần ấy năm... anh bất ngờ quá.

- Em công nhận là trong thang máy thì không vô vị chút nào. Chúng ta

lại lên xuống các tầng thêm lần nữa hay anh dẫn em đi ăn tối đây?

Rồi không chờ câu trả lời, Keira buông rơi tập hồ sơ đang cầm trên tay,

ngả vào vòng tay tôi và hôn tôi. Nụ hôn này mang hương vị của tờ giấy đã
được nhai trước đó; chính xác là thế, một nụ hôn vị giấy thực sự mà ngày
xưa tôi đã mơ ước được viết ra những cảm giác tôi đem lại cho cô ấy. Có
những nụ hôn đầu đời khiến cuộc đời bạn hoàn toàn thay đổi. Ngay cả khi
ta không chịu thừa nhận chuyện đó thì cũng chẳng khác đi được. Những nụ
hôn đầu đời ấy đón nhận bạn mà không hề báo trước. Đôi khi chuyện này
xảy đến với nụ hôn thứ hai, ngay cả khi nó chỉ xảy ra mười lăm năm sau nụ
hôn đầu.

Mỗi khi cửa thang máy mở ra đại sảnh, một trong hai chúng tôi lại nhấn

nút và giữ không buông tay. Đến lượt thứ sáu, anh nhân viên trông coi
thang máy đã đứng sẵn chờ chúng tôi, tay khoanh trước ngực. Buồng thang
máy của anh ta không phải là phòng khách sạn, nếu không thì đã chẳng có
camera gắn bên trong rồi anh ta yêu cầu chúng tôi rời khỏi đây ngay cho.
Tôi nắm tay Keira kéo đi và chúng tôi ra đến khoảng sân trước vắng tay, ai
nấy đều bối rối ngượng ngùng.

- Em xin lỗi, em đã không suy nghĩ... là cơn say do chiến thắng này

mang lại.

- Còn anh, là do cơn say từ thất bại của anh, tôi trả lời.

- Em xin lỗi, Adrian, em vụng về quá.

- Sao nhỉ, nếu Walter có mặt ở đây, hắn sẽ thấy ở chúng ta ít nhất là một

điểm chung. Em có muốn thử lại lần nữa không?

- Thử gì cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.