NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 260

đã giành giải thưởng….

Lần này, tôi thực sự cảm thấy khó chịu và hơi mất bình tĩnh.

- Ông có quen Keira?

- Phải rồi, dĩ nhiên, người lạ đang tiếp chuyện tôi vừa đáp vừa nhấp môi

tách cà phê. Tại sao hai người không liên lạc với nhau nữa?

- Tôi nghĩ chuyện này hoàn toàn riêng tư, tôi vặc lại, không tìm cách

giấu giếm lâu hơn nữa rằng cuộc nói chuyện với ông ta không hề khiến tôi
thích thú.

- Tôi không muốn tọc mạch chuyện người khác và mong cậu thứ lỗi,

nếu câu hỏi của tôi xét về mặt nào đó đã xúc phạm cậu, người đang trò
chuyện với tôi nói tiếp.

- Thưa ông, ông vừa nói chúng ta có hai điểm chung, vậy điểm chung

thứ hai là gì?

Người đàn ông lôi từ trong túi ra một tấm ảnh rồi di nó trên mặt bàn. Đó

là một tấm ảnh cũ kỹ chụp bằng máy chụp tự động, nước ảnh phai màu
chứng tỏ bức hình không phải mới được chụp ngày hôm qua.

- Tôi sẵn sàng đánh cược rằng bức ảnh này không hề xa lạ gì với cậu,

người đàn ông nói.

Tôi nhìn kỹ bức ảnh chụp một vật có hình dạng gần giống hình chữ

nhật.

- Cậu có biết điều đáng tò mò nhất về đối tượng của bức ảnh là gì

không? Đó là chúng ta không thể xác định được niên đại của nó. Những
phương pháp tinh vi nhất cũng không thể làm được gì, không thể xác định
được tuổi của đồ vật này. Tôi đã tự đặt ra cho mình câu hỏi này suốt ba
mươi năm qua và luôn bị ám ảnh bởi ý nghĩ phải rời xa thế giới này trong
khi chưa biết được câu trả lời. Thật ngu ngốc, nhưng chuyện này dù sao
cũng khiến tôi xáo trộn. Tôi đã phải tự thuyết phục mình thêm nhiều lần
nữa, tự nhủ rằng khi nào chết đi, chuyện này sẽ chẳng còn quan trọng chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.