NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 274

một cây dừa và một cây chuối. Nếu em rảnh ra lúc nào, ghé qua đó gặp anh
nhé.

Không để cô ấy kịp trả lời, tôi quay bước và đi ngược trở lại theo lối ban

nãy. Dẫu sao tôi cũng có lòng tự tôn chứ!

- Ở đây không có dừa, cũng làm gì có chuối, đúng là đại ngốc! tôi nghe

thấy giọng nói của cô ấy vang lên sau lưng mình.

Tôi quay lại nhìn, Keira đang tiến về phía tôi.

- Em thừa nhận là màn chào đón như thế không được tuyệt vời cho lắm,

em xin lỗi, thứ lỗi cho em nhé.

- Em có rảnh để ăn trưa không? Tôi hỏi cô ấy.

Ngày hôm đó, tôi hẳn phải đột xuất có một năng khiếu đặc biệt trong

việc đặt ra những câu hỏi ngu ngốc. Chí ít thì điều này cũng khiến Keira phì
cười. Cô ấy cầm tay tôi kéo về phía khu trại. Cô ấy mời tôi bước vào trong
lều, mở một tủ ướp lạnh, lấy ra hai chai bia và đưa cho tôi một chai.

- Anh uống đi, nó chưa được lạnh lắm đâu, năm phút nữa là nó sẽ nóng

ran lên cho mà xem. Anh đến đây lâu chưa?

Ở đây, chỉ có hai người trong căn lều của cô ấy, cảm giác quá lạ lẫm đến

mức chúng tôi thấy dường như điều đó hơi bất lịch sự. Vậy là chúng tôi rời
khỏi lều để đi dạo dọc bờ sông. Trong lúc đi dạo tôi mới hiểu rõ hơn chuyện
Keira đã khó khăn thế nào khi phải rời khỏi một nơi như thế này.

- Adrian ạ, em rất cảm động khi anh tìm đến tận đây. Dịp cuối tuần đó

tại Luân Đôn là quãng thời gian tuyệt vời, tuyệt vời nhưng…

Tôi cần phải ngắt lòi cô ấy, nhất là khi tôi không muốn nghe điều cô ấy

sắp nói ra, tôi đã hình dung rất rõ điều ấy trước khi đến Luân Đôn. Rốt
cuộc, có lẽ là không với ngần ấy sự minh mẫn tỉnh táo, nhưng vấn đề không
phải ở chỗ đó.

Tại sao tôi lại trả lời cô ấy quá nhanh chóng rằng cô ấy đang nhầm lẫn

về ý định của tôi, trong khi sự thật hoàn toàn ngược lại? Tôi đã tới tận đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.