NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 333

Chúng tôi đã cùng nhau trải qua một khoảng thời gian hết sức dễ chịu,
Jeanne không ngừng hỏi về nghề nghiệp của tôi, cuộc sống của tôi nói
chung, và tôi gần như lúng túng khi chị tỏ ra quan tâm đến tôi còn hơn cô
em gái. Mặt khác, Keira đâm ra giận dỗi.

- Em có thể để hai người lại với nhau nếu quả thật em đang làm phiền,

Giáng sinh em sẽ ghé thăm lần nữa, cô ấy nói trong lúc Jeanne muốn biết,
vì sao thì tôi không rõ, liệu tôi có đi cùng Keira tới thăm mộ bố cô ấy
không.

- Chúng tôi vẫn còn chưa thân thiết tới mức ấy, tôi nói để chọc ghẹo

Keira một chút.

Jeanne hy vọng là chúng tôi sẽ ở lại cả tuần, chưa gì chị đã lên kế hoạch

các bữa tối, kế hoạch nghỉ cuối tuần. Keira thú thật rằng chúng tôi lưu lại
Paris cùng lắm chỉ một hoặc hai ngày. Khi chị hỏi chúng tôi đi đâu với vẻ
thất vọng tràn trề, Keira và tôi liền nhìn nhau bối rối, chúng tôi còn chưa dự
định sẽ đi đâu. Jeanne mời chúng tôi về nhà chị ở.

Trong bữa ăn, Keira đã gặp được người đàn ông mà chúng tôi đang tìm

qua điện thoại, người có lẽ sẽ giúp chúng tôi sáng tỏ về bản văn phát hiện
tại Francfort. Anh ta hẹn sáng hôm sau sẽ gặp chúng tôi.

- Em nghĩ là chuyện sẽ suôn sẻ hơn nếu em đi một mình, Keira gợi ý khi

quay trở lại phòng khách.

- Đi đâu cơ? Jeanne hỏi.

- Gặp một người bạn của cô ấy, tôi đáp, nếu tôi hiểu đúng thì đó là một

đồng nghiệp cùng ngành khảo cổ. Chúng tôi cần anh ta giúp để hiểu nội
dung một văn bản được viết bằng ngôn ngữ châu Phi cổ.

- Bạn nào thế? Jeanne hỏi, có vẻ còn tò mò hơn cả tôi.

Keira không đáp và đề nghị đi tìm khay phô mai, hành động này cho

thấy đã đến lcú ăn tối, thời điểm mà tôi sợ nhất. Đối với người Anh chúng
tôi, món phô mai Camembert sẽ mãi là một điều chưa thể khám phá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.