NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 417

mang máy ảnh theo người chưa?

- Và anh đã dùng nó rồi à?

Tôi nói dối tệ kinh khủng, chi bằng chuyển ngay sang tiết mục thú tội.

- Anh đã chụp ảnh em hai ba lần gì đó, trong lúc em ngủ, cả khi em bị

khó ở bên vệ đường, và mỗi lần em không chú ý tới anh. Đừng có làm vẻ
mặt đó, anh chỉ muốn có vài kỷ niệm đem về thôi mà.

- Máy còn chụp được bao nhiêu kiểu nữa?

- Thực ra, đây là cái thứ hai, anh đã vứt đi một cái, cái này thì phim vẫn

còn nguyên.

- Anh đã mua bao nhiêu cái máy ảnh dùng một lần thế?

- Bốn… năm, có lẽ vậy.

Tôi khá luống cuống và chỉ mong cuộc tranh luận này kết thúc thật

nhanh. Tôi tiến đến gần con sư tử và bắt đầu chụp ảnh tảng đá hình tròn,
chụp cận cảnh từng chi tiết.

Chúng tôi đã tập hợp đủ hình ảnh để có thể dựng lại toàn bộ những

thông tin được chạm khắc trên đá. Tôi đã đo kích thước tảng đá bằng chiếc
thắt lưng của mình, để có được một tỷ lệ so sánh khi về đến nhà. Ghép
những tấm ảnh tôi vừa chụp với những bức vẽ của Keira, dù không có bản
gốc thì chúng tôi vẫn sẽ sẵn có một bản sao chính xác. Đã đến lúc phải
xuống núi. Nhìn vị trí của Mặt trời, tôi đoán chừng lúc đó khoảng mười giờ
sáng, nếu đường xuống núi không gặp trở ngại gì, chúng tôi sẽ quay lại ngôi
chùa phía dưới trước khi trời tối.

Chúng tôi mệt lử người khi xuống đến nơi. Các vị sư trong chùa đã

chuẩn bị sẵn cho chúng tôi tất cả những gì cần thiết. Nước nóng để tắm rửa,
một bữa ăn chế biến chủ yếu thành dạng xúp để bổ sung nước và nhiều cơm
để hồi sức. Tối hôm đó vị trụ trì không xuất hiện. Các đệ tử của ông bảo
ông đang tĩnh tâm nên không ai được phép làm phiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.