NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 48

- Đừng có giễu tôi, Adrian. Anh nghĩ là tôi sẽ đến tự hạ mình chịu nhục

như thế này trước mặt anh nếu tôi có một giải pháp khác ư?

- Tôi không thấy việc uống rượu whisky của tôi có gì là nhục nhã, đó là

chai rượu mười lăm năm tuổi cơ mà!

- Adrian, anh là hy vọng duy nhất của tôi, tôi còn phải van xin anh thế

nào nữa đây? vị khách – mà tôi không hề mời đến – vừa nói tiếp vừa quỳ
tối.

- Tôi xin anh, Walter, đừng làm thế. Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không

hề có cơ may ẵm được giải thưởng ấy đâu. Vậy thì anh phải tự làm khổ
mình như thế làm gì?

- Dĩ nhiên là anh có toàn bộ may mắn, dự án của anh là dự án lý thú nhất

và tham vọng nhất mà tôi có cơ hội đọc qua kể từ khi tôi đến Học viện.

- Nếu anh tin rằng mấy lời nịnh bợ thống thiết này có thể dỗ dành được

tôi thì anh có thể giữ lấy chai rượu này và đi về nhà mình được rồi đấy. Tôi
thực sự muốn đi ngủ, Walter ạ.

- Tôi không nịnh bợ anh, tôi thực sự đã đọc luận án của anh, Adrian ạ,

nó hoàn hảo… về mặt tư liệu.

Tình trạng gã đồng nghiệp của tôi thật đáng thương hại. Tôi chưa bao

giờ thấy hắn như vậy, mọi khi hắn vẫn luôn xa cách đến thế, hầu như cao
ngạo. Điều tệ hại nhất trong toàn bộ chuyện này là tôi thấy hắn dường như
đang chân thành. Tôi đã dành mười năm trở lại đây để tìm kiếm trong
những thiên hà xa xôi một hành tinh giống với hành tinh của chúng ta, và
trong Học viện số người ủng hộ công trình nghiên cứu đó của tôi không
nhiều. Sự thay đổi hoàn toàn thái độ này, mặc dù chỉ theo kiểu cơ hội chủ
nghĩa, dẫu sao vẫn khiến tôi vui lòng.

- Cứ cho là tôi dành được khoản kinh phí tài trợ này đi…

Tôi vừa nói đến đó là lập tức Walter chắp tay lại như thể sắp cầu nguyện

đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.