NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 55

người là một sinh vật lạ kỳ, sinh vật này có nhu cầu sống thành quần xã và
không thể ngăn mình phân chia quần xã đó thành từng đoạn. Có lẽ đó là cái
còn sót lại từ bản năng tập quần của chúng ta. Tạo ra những không gian
động đồng để trấn áp những nỗi sợ hãi. Nhưng hẳn là tôi đang làm cô phát
chán với những lời ba hoa này rồi. Cô phải biết về toàn bộ chuyện này rõ
hơn tôi mới phải chứ, đúng không?

- Ông đúng là ranh mãnh, Keira đối đáp.

- Có lẽ thế, Ivory đáp và phá lên cười vui vẻ. Hay là chúng ta đi thảo

luận toàn bộ chuyện này trong một quán giải khát ngoài vườn kia. Khí hậu
ôn hòa, vậy thì phải tận hưởng đi thôi.

- Thảo luận về chuyện gì cơ?

- Sao nào, về chuyện một ông lão ranh mãnh thì là cái thứ gì? Tôi sẽ tra

hỏi cô về chủ đề này.

Ivory kéo Keira về phía quán cà phê ngự tại sân trong của viện bảo tàng.

Lúc ấy là giữa buổi chiều, các bàn trong quán hầu như không có ai ngồi.
Keira chọn cái bàn xa nhất từ bức tượng đầu người Moai khổ lớn.

- Cô có phát hiện được thứ gì quan trọng dọc theo hai bờ sông Omo

không? Ivory tiếp tục hỏi.

- Tôi đã tìm được một thằng bé mười tuổi mất cả cha lẫn mẹ. Xét trên

quan điểm khảo cổ học mà nói thì phát hiện này khá hạn chế.

- Nhưng xét trên quan điểm của đứa trẻ ấy, tôi hình dung rằng chuyện

này còn quan trọng hơn nhiều so với một vài bộ hài cốt bị vùi dưới nền đất.
Tôi cứ ngỡ một đợt thời tiết xấu đã tàn phá công trình của cô và đánh bật cô
khỏi khu vực có các hố khai quật đó.

- Một cơn bão, đủ mạnh để đưa tôi về lại đây!

- Vô cùng bất thường đối với vùng đó. Chưa bao giờ Shamal chuyển

hướng về phía Tây cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.