NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 82

- Chúng ta đang đi đâu thế? Walter vừa hỏi vừa cố chế ngự lọn tóc bất

trị duy nhất mà hắn vẫn sở hữu trên trán.

- Đến bờ biển, ba tiếng nữa chúng ta sẽ tới nơi.

Và trong khi chúng tôi phi hết tốc lực dưới một bầu trời đầy sao đẹp đẽ,

tôi nghĩ đến cao nguyên Atacama nơi tôi không ngừng mơ được quay trở lại
và cùng lúc nhận ra rằng mình đã nhớ nước Anh nhường nào khi còn ở dưới
đó.

- Anh đã làm thế nào để kỳ quan nhỏ bé này giữ được một hình dạng

như thế sau khi đã bỏ mặc nó trong ga ra suốt ba năm trời?

- Tôi đã gửi nó cho một người thợ máy trong thời gian đi vắng và tôi

vừa mới lấy nó về.

- Anh ta đã chăm sóc nó tốt đấy, Walter tiếp. Anh không có cái kéo nào

trong hộc đựng đồ vặt đấy chứ?

- Không có, để làm gì thế?

- Chẳng để làm gì cả! Walter đáp và đưa tay vuốt qua đầu.

Đến nửa đêm chúng tôi đã vượt qua Cambridge và hai tiếng sau thì tới

đích. Tôi đỗ chiếc MG dọc theo bờ biển Sheringham và yêu cầu Walter đi
theo tôi đến tận sát bờ biển rồi ngồi trên cát.

- Chúng ta vượt cả quãng đường dài như vậy chỉ để xây lâu đài cát thôi

sao? Hắn hỏi.

- Nếu trái tim mách bảo anh như vậy, tôi không có gì phản đối cả nhưng

đó không phải mục đích của chuyến thăm này.

- Tiếc quá!

- Anh đang nhìn thấy gì hả Walter?

- Cát!

- Hãy ngước mắt lên và nói cho tôi biết cái anh đang nhìn thấy?

- Biển, anh còn muốn tôi nhìn thấy gì khác ngoài bờ biển nữa nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.