NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 118

Nàng bĩu môi quay lại chỗ mình. “Ngài Tổng Biên Tập, đừng có mà

xóa em ra khỏi đời ngài đấy nhé, được chứ?”

Tôi thấy mình như một kẻ tọc mạch ngồi đó. Tôi không muốn gặp

Aarti như thế này. Tôi muốn bỏ chạy. “Mình đi được chưa?” tôi hỏi
Aarti.

“Tất nhiên rồi, em phải về nhà trước mười giờ.”
Chúng tôi ăn nốt và Raghav thanh toán.
“Bố cậu thế nào?” Raghav hỏi tôi.
“Ốm,” tôi nói. “Tệ hơn từ lúc tớ đi. Tớ ngờ là ông đang giấu chuyện

gì đó.”

“Chuyện gì?” Aarti hỏi.
“Ông cần phẫu thuật, nhưng lại không thú nhận chuyện đó. Ông

đang cố tránh tiêu pha thêm.”

“Thật nực cười,” Raghav nói.
“Phải, nhà tớ đã được đề nghị bán mảnh đất đang tranh chấp nhiều

năm trước. Kể cả bán với giá vứt đi thì cũng đủ cho bố con tớ trang
trải.”

“Đấy là đất của cậu. Sao cậu lại phải bán rẻ chứ?”
“Bố tớ sẽ rất vui nếu nghe những lời cậu nói,” tôi đáp.
Người lái xe nổ máy khi nhìn thấy chúng tôi lại gần. Đèn pha chiếu

sáng bãi đỗ xe.

“Vào xe đi Gopal. Em sẽ quay lại ngay.” Aarti nói.
Tôi đợi trong xe. Dù đã thề sẽ không nhìn, nhưng tôi vẫn không thể

kiềm chế mà nhìn trộm. Qua lớp kính dán tôi nhìn thấy họ đi ra sau
một cái cây. Họ ôm nhau. Raghav cúi đầu đưa mặt mình vào sát mặt
nàng. Tôi nghĩ là tôi sẽ mửa mất.

Nàng quay lại sau năm phút. “Em có lâu quá không?” nàng vui vẻ

hỏi.

Tôi im lặng. Tôi tránh mắt nàng. Nàng ra hiệu cho lái xe đi.
“Tối nay vui nhỉ?” Aarti hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.