NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 135

Mặt Jyoti đỏ bừng như biểu tượng của trường mình. Ông ta bước tới

gian hàng Sri Ganesh và vứt hộp sách giới thiệu xuống đất.

Tôi tìm cách chạy khỏi gian hàng. Jyoti nắm lấy cổ áo tôi.
“Đợi đã, tôi sẽ cho cậu vào học với năm mươi ngàn một năm.”
“Thả... tôi... ra,” tôi hổn hển.
Mahesh quay lại với ba người trông như côn đồ trong phim

Bollywood. Rõ ràng họ là giảng viên. Họ bắt đầu xé những tấm pa nô
quảng cáo của gian Chintumal. Jyoti ra lệnh cho nhân viên bảo vệ của
mình đánh lại họ.

Khi tôi cố gắng thoát ra, một tay côn đồ của Sri Ganesh đẩy tôi. Tôi

ngã sấp mặt xuống một cái bàn gỗ phủ khăn trắng. Một cái đinh thò ra
cắt vào má tôi. Máu phủ hết một bên mặt tôi. Mồ hôi lấm tấm trên trán
tôi. Cuối cùng thì tôi đã đổ cả máu và mồ hôi cho công cuộc học tập.

Sunil đỡ tôi đứng dậy. Nhìn thấy máu trên tấm khăn trải bàn trắng,

tôi cảm thấy buồn nôn. Một đám đông đã tụ tập quanh chúng tôi. Tôi
không nói gì và bỏ chạy. Tôi ra khỏi sân vận động và tiếp tục chạy hết
tốc lực khoảng hai trăm mét trên đường lớn.

Tôi dừng lại lấy hơi thì nghe tiếng chân Sunil chạy đến sau lưng.
Cả hai chúng tôi đứng thở hổn hển.
“Mẹ kiếp,” Sunil nói. “May mà thoát được.”
Chúng tôi đến một hiệu thuốc để tôi băng má.
“Đi thôi, tôi sẽ dẫn cậu đến CCD. Nó vừa mở tuần trước,” Sunil

nói.

Chúng tôi cuốc bộ tới quán Coffee Day trong khu mua bán IP ở

Sigra. Sunil gọi hai ly cà phê lạnh và trả bằng tờ một trăm rupi mới
cáu cạnh. Với ngần ấy tiền tôi có thể sống cả tuần.

“Cái gì vậy? Họ có trường riêng à?”
“Đó là nhà Verma từ Allahabad. Họ kinh doanh cuốc lủi. Giờ thì họ

vừa mở trường đại học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.