NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 201

“Để làm gì?” nàng hỏi.
“Cậu bé địa phương mở trường cao đẳng.”
“Đúng mà. Một thành tích đáng nể đấy.”
“Phải, đối với một kẻ thua cuộc như anh.”
“Em đâu có ý đó,” nàng nói. “Này, anh có muốn ăn gì không?”
Trước khi tôi kịp trả lời, nàng đã gọi hai cái bánh xốp rắc sô cô la.

Nếu Aarti được lựa chọn, sẽ chẳng có gì ngoài sô cô la để ăn.

“Chuyện tìm việc của em thế nào rồi?”
“Em có một lời mời. Em chưa chắc có nhận hay không?”
“Thực sao? Lời mời thế nào?”
“Thực tập sinh quan hệ khách hàng, khách sạn Ramanda. Người ta

mở ở Cantonment.”

“Năm sao chứ?”
“Phải, họ đến gặp bố em có chút việc. Bố phát hiện ra có chỗ trống,

em nộp đơn và bây giờ thì họ muốn em đi làm từ tháng sau.”

“Em nhận đi. Anh biết em, em không ngồi nhà được đâu,” tôi nói.
“Anh biết em rõ hơn hầu hết mọi người, Gopal à,” nàng nói,

“Nhưng mà...”

“Sao cơ?” tôi hỏi.
Bánh xốp đã được đem đến nhưng nàng không động tay. Tôi nhìn

mắt nàng. Chúng ươn ướt. Một giọt nước mắt chảy dài trên má nàng.

“Aarti, em không sao chứ?” tôi đưa khăn giấy cho nàng.
Nàng lau mắt và trả miếng giấy dây chì kẻ mắt lại cho tôi. “Nếu em

nhận, bố mẹ em sẽ bảo - đấy là một công việc tốt, gần nhà, ở lại đây
đi. Còn nếu em cứ hờn dỗi ăn vạ ở nhà, có thể họ sẽ cho em thử một
hãng hàng không nào đó.”

Tôi trêu nàng. “Sao lại phải khóc lóc về chuyện ấy? Em có một

công việc tốt. Em đã tốt nghiệp khóa học về khách sạn còn gì...”

“Hàng không, không phải khách sạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.