NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 202

“Được rồi, nhưng tiếp viên hàng không cũng phục vụ khách như

nhân viên khách sạn mà. Và một thực tập sinh quan hệ khách hàng
cũng có cơ hội phát triển tốt hơn. Hôm nay là thực tập sinh, ngày mai
là nhân viên chính thức, có thể là giám đốc điều hành khách sạn một
ngày nào đó. Em thông minh. Em sẽ phát triển.”

Nàng khịt mũi vài lần để kiềm chế bản thân.
“Anh nghĩ thế à?” nàng hỏi, mắt nàng còn đẹp hơn khi long lanh lệ.
Tôi không thể trả lời, tôi hoàn toàn lạc lối trong khuôn mặt kiều

diễm của nàng.

“Gì thế? Chì kẻ mắt bị nhòe à?” nàng cười. “Em thật ngốc, lúc nào

cũng khóc như trẻ con.”

“Không, em không ngốc. Nếu không thì sao em tìm được việc,” tôi

nói.

“Thế em nhận việc ấy nhé?”
“Sao không? Nếu không thích thì bỏ. Raghav nói gì?”
“Chẳng nói gì.”
“Là sao?”
“Em chưa gặp anh ấy từ khi có lời mời đi làm. Em có gọi điện cho

anh ấy, nhưng anh ấy nói em nên làm bất cứ điều gì em muốn. Tuần
này anh ấy đang đến cái làng nào đấy để kiếm tư liệu.”

“Sẽ tốt cho cả hai nếu em ở lại đây,” tôi nói.
“Ờ, nhưng anh ấy cũng đâu có nói thế.”
“Anh chắc là cậu ấy nhận ra thôi.”
“Em không nghĩ là anh ấy quan tâm nhiều đến chuyện của em, trừ

phi em có liên quan đến vụ bê bối tham nhũng nào đấy,” nàng nói.

Tôi cười đúng như nàng muốn. Tôi gọi thanh toán.
“Vậy là bạn uống cà phê nhé?”
“Chúng ta là bạn mà.”
“Tốt rồi. Khách sạn vẫn chưa mở cửa, nhưng đến lúc nào đó em sẽ

chỉ nó cho anh. Khá to đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.