NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 29

“Tiếp viên hàng không? Oa!” Raghav nói.
“Thế không công bằng, Gopal!” Aarti hét lên. “Anh tiết lộ bí mật

của em.”

“Chỉ với tớ thôi mà,” Raghav nói.
Aarti nhìn tôi bực bội.
“Xin lỗi,” tôi nói.
Aarti và tôi có mối quan hệ sâu sắc hơn. Chúng tôi coi Raghav là

bạn, nhưng không phải bạn thân.

“Cậu sẽ là một tiếp viên hàng không tuyệt vời đấy,” Raghav nói,

giọng có vẻ tán tỉnh.

“Phải rồi, sao cũng được,” Aarti nói. “Cứ như thể là bố sẽ cho tớ ra

khỏi Varanasi không bằng. Ở đây chả có hãng hàng không nào. Toàn
là chùa chiền thôi. Có thể tớ sẽ thành bà vãi. ‘Thưa ngài, làm ơn ngồi
xuống sàn. Buổi cầu nguyện sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Prasad sẽ được
đưa tới chỗ ngồi của ngài’.”

Raghav lại cười phá lên, hai tay ôm cái bụng lực lưỡng. Tôi ghét

những kẻ được sinh ra đã có bụng phẳng lì. Sao ông trời lại không
mặc định cho tất cả đàn ông có bụng sáu múi nhỉ? Liệu chúng ta có
nhất thiết phải lưu mỡ ở những chỗ ngớ ngẩn nhất hay không?

Raghav đập tay với Aarti. Tai tôi nóng ran. Những nhạc công sitar

bắt đầu chơi một điệu sôi nổi.

“Aarti, em nói vớ vẩn cái gì thế,” tôi nói to. Những người nước

ngoài quanh chúng tôi, đang đến đây trong cuộc chu du thiên hạ tìm
kiếm sự yên bình, trở nên cảnh giác.

Tôi không thích sự đồng điệu kiểu bọn-mình-thấy-mấy-câu-tiếu-

lâm-nhảm-của-nhau-thật-buồn-cười này giữa Raghav và Aarti.

Raghav hút nước chanh quá mạnh qua cái ống hút. Nước chanh

chảy ra đằng mũi cậu ta.

“Kinh quá!” Aarti nói, hai người bọn họ lại bắt đầu bữa tiệc cười

của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.