NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 30

Tôi đứng dậy.
“Chuyện gì vậy?” Raghav hỏi.
“Tớ phải về. Bố tớ đang đợi.” Tôi nói.

Tiếng ho của bố át mất mấy hồi chuông cửa đầu tiên.
“Xin lỗi, bố không nghe thấy,” ông nói lúc mở cửa.
“Bố ổn chứ ạ?” tôi hỏi.
“Ừ, như mọi khi thôi. Bố nấu rô ti với đậu hầm rồi đấy.”
“Món đấy cũng như mọi khi.”
Năm ngoái bố tôi tròn sáu mươi. Những cơn ho liên tục làm cho

ông trông như một ông già tám mươi. Các bác sĩ đã đầu hàng. Chúng
tôi cũng không có tiền phẫu thuật. Trường đã đuổi việc ông từ lâu.
Người ta không thể giảng một tiết năm mươi phút mà cứ nghỉ lấy hơi
đến mười lần. Ông có khoản lương hưu có thể giúp chúng tôi trụ được
ba tuần trong một tháng may mắn.

Tôi yên lặng ăn bên chiếc bàn ăn lung lay.
“Kỳ thi tuyển...” bố tôi bắt đầu rồi dừng lại để ho tới năm lần. Tôi

hiểu ý ông.

“Con ôn xong AIEEE rồi ạ,” tôi nói.
“JEE thì sao?” bố hỏi.
Đối phó với kỳ vọng của gia đình còn khó hơn là ôn thi.
“Con không có hy vọng vào IIT đâu bố,” tôi nói. Bố tôi xị mặt.

“Con sẽ thi JEE. Nhưng ba ngàn suất chọn từ bốn mươi ngàn... Bố thử
hình dung xem.”

“Con làm được. Con thông minh mà,” bố nói.
Tình phụ tử rõ ràng là đã khiến bố đánh giá quá mức năng lực của

con cái.

Tôi gật đầu. Tôi có cơ hội ở AIEEE, không có gì tại JEE. Đấy là

cách tôi nhìn sự việc. Tôi tự hỏi không hiểu bố có nhận ra rằng trúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.