NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 328

“Mười.”
“Mười lăm.”
Tôi nghe tiếng gõ cửa.
“Xong. Hai giờ chiều mai. Trường Ganga trên xa lộ Lucknow,” tôi

thì thầm và kết thúc cuộc gọi.

“Họp giáo viên,” Shrivastava nói từ cửa.
“Ồ, tất nhiên rồi,” tôi nói. “Xin mời vào, trưởng khoa.”
Tôi sai người làm công kê thêm ghế cho hai mươi giảng viên của

chúng tôi.

“Sinh viên nói với tôi ngày mai là sinh nhật anh, Giám đốc Gopal,”

trưởng khoa nói. Đội giảng viên ngất ngây. Làm sếp thật vui. Mọi
người ai cũng xoắn cả vào mình.

“Chỉ là một ngày bình thường khác thôi mà,” tôi nói.
“Sinh viên muốn cắt bánh cho anh,” trưởng khoa nói.
“Làm ơn đừng. Tôi không thể,” tôi nói. Ý nghĩ phải cắt bánh trước

mặt hai trăm con người làm tôi thấy khó xử.

“Làm ơn đi, thưa ngài,” Jayant, một giảng viên trẻ nói. “Sinh viên

kính trọng anh. Điều đó rất có ý nghĩa với họ.”

Tôi tự hỏi liệu sinh viên có còn tìm kiếm tôi nữa hay không nếu họ

biết đến những yêu cầu của tôi với Vinod.

“Họ đã đặt cái bánh nặng cả yến rồi, thưa anh,” Shrivastava nói.
“Làm nhanh thôi nhé,” tôi nói.
“Mười phút, sau khi tan học lúc một giờ,” trưởng khoa nói.
Cuộc họp giảng viên bắt đầu. Mọi người cập nhật cho tôi về tiến độ

khóa học của họ.

“Chúng ta cần tìm vị trí tuyển dụng ngay từ giờ. Cho dù hai năm

nữa khóa đầu của chúng ta mới tốt nghiệp.”

“Jayant là điều phối viên tuyển dụng,” trưởng khoa nói.
“Thưa ông, tôi đã đến gặp các công ty,” Jayant nói.
“Phản ứng thế nào?” tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.