NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 60

“Thế tại sao chú không nói với cháu ngay từ đầu?”
“Có một vấn đề.”
“Gì vậy?”
“Có người đã chết ở đó.”
“Ai?” tôi hỏi. Kinh đây, tôi không ngại gì chết chóc. Tôi đến từ

Varanasi, nơi cả thế giới đến để chết.

“Một cậu học sinh thuê chỗ đó. Cậu ta thi trượt nên đã treo cổ tự tử.

Hai năm trước. Căn phòng ấy trống từ đó đến nay.”

Tôi không trả lời.
“Giờ thì cậu hiểu vì sao tôi không chỉ nó cho cậu rồi đấy,” Birju nói.
“Cháu sẽ thuê,” tôi nói.
“Chắc chứ?”
“Cháu đã thấy xác chết bị thiêu và trôi nổi cả đời rồi. Cháu không

quan tâm đến chuyện có kẻ thất bại nào đó treo cổ tự tử.”

Ông gác cổng xách va li của tôi lên. Chúng tôi lên tầng ba để đến

căn hộ tiếp theo. Một cặp vợ chồng tầm sáu mươi tuổi sống ở đó. Họ
giữ chỗ ở của họ vô cùng sạch sẽ. Căn phòng đơn giản cho thuê có
một cái giường, bàn, tủ quần áo và quạt.

“Một ngàn rưỡi,” tôi nói với đôi vợ chồng. Ông gác cổng nhìn tôi

khinh bỉ.

Cặp vợ chồng nhìn nhau.
“Cháu biết chuyện gì đã xảy ra ở đây,” tôi nói. “Và cháu thấy không

có vấn đề gì.”

Ông cụ gật đầu. “Bác là RL Soni, bác từng làm việc ở PWD.” Ông

chìa tay.

Tôi bắt tay ông thật chặt. “Cháu là Gopal, thi lại IIT. Lần này cháu

sẽ đỗ,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.