NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 184

"Chẳng sao đâu", anh ta nói. "Tôi có một con dao và muốn anh xem qua.

Tôi mua nó tháng trước từ quyển catalogue. Nhưng tôi không biết những
điều cơ bản về dao. Tôi không biết nó có tốt không hay mình lại lãng phí
tiền bạc. Vì thế tôi muốn có một ai khác xem qua và nói những điều mình
nghĩ. Nếu anh không phiền".

"Không, tôi không phiền đâu", tôi nói với anh ta.

Anh ta thận trọng rút từ trong túi ra một vật đẹp và cong, dài khoảng

năm inch rồi đặt lên bàn.

"Đừng lo. Tôi không có ý định làm tổn thương ai và cũng chẳng có ý

đâm mình. Chỉ là một hôm tôi cảm thấy mình phải có một con dao sắc cho
riêng mình. Tôi không thể nhớ là tại sao. Tôi chỉ muốn có một con dao, thế
thôi. Vì vậy tôi xem qua những quyển catalogue và đặt một con. Không ai
biết là tôi luôn mang nó theo bên mình - kể cả mẹ tôi. Anh là người duy
nhất biết đấy".

"Và tôi sẽ quay về Tokyo sáng mai".

"Đúng vậy", anh ta nói và mỉm cười. Anh nâng con dao lên và đặt nó

trong lòng bàn tay một lúc, thử sức nặng của nó như thể con dao có một ý
nghĩa quan trọng đặc biệt. Rồi anh đưa qua bàn cho tôi. Con dao nặng lạ
lùng, như thể tôi đang cầm một sinh vật sống có ý chí riêng. Gỗ dát trên
phía tay cầm bằng đồng thau, khối kim loại lạnh băng cho dù con dao đã
nằm trong túi rất lâu.

"Đưa lên trước và bật lưỡi dao ra đi".

Tôi nhấn chỗ hõm trên phần cán dao xuống và cái lưỡi dao nặng nề bật

ra. Kéo ra hết cỡ lưỡi dao dài khoảng ba inch. Con dao dường như nặng
thêm. Không phải tôi ấn tượng về sức nặng con dao mà về cái cách con dao
nằm lọt trong lòng tay tôi. Tôi thử đưa lên đưa xuống, xoay xoay con dao
một lúc và nhận thấy con dao có một sự cân bằng hoàn hảo khiến tôi dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.