NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 213

- Điều đó tuyệt vời đấy chứ, - tôi nói và mỉm cười. - Tôi tin những điều

anh nói. Cuối cùng, thực sự tôi chẳng muốn biết tương lai mình sẽ đi về
đâu.

° ° °

Chúng tôi gặp lại nhau chỉ một vài giờ sau khi trở về thành phố. Cuối

cùng, chúng tôi đã bắt đầu hẹn hò. Chúng tôi không đi xem phim cũng
không la cà ở quán cà phê. Thậm chí chúng tôi không đi nhà hàng. Người
băng rất hiếm khi ăn cái gì đó để lấy sức nói chuyện. Thay vào đó, chúng
tôi luôn ngồi ở ghế đá công viên và nói chuyện về mọi thứ trên đời trừ
chính bản thân anh.

- Tại sao vậy? - Một lần tôi hỏi anh. - Tại sao anh không nói về mình?

Em muốn biết đôi chút về anh. Anh sinh ra ở đâu? Ba mẹ anh như thế nào?
Làm thế nào mà anh trở thành người băng?

Người băng nhìn tôi một chốc, rồi anh lắc đầu. "Tôi cũng không biết".

Anh nói chậm rãi và rõ ràng, phả ra những từ ngữ trắng trong không gian.
"Tôi biết quá khứ của mọi thứ khác. Nhưng tôi không có quá khứ. Tôi
không biết nơi tôi sinh ra, hay cha mẹ tôi trông như thế nào. Tôi cũng
không biết gì về tuổi tác của tôi. Tôi không biết mình có tuổi hay không".

Người đàn ông băng cô đơn như một tảng băng trôi trong đêm tối.

° ° °

Tôi thấy mình đã quá yêu người đàn ông băng. Người băng cũng yêu tôi

như tôi yêu anh - chỉ biết hiện tại, không màng tới tương lai. Đổi lại, tôi
cũng yêu anh như anh yêu tôi - chỉ biết hiện tại, không biết gì quá khứ.
Chúng tôi thậm chí bắt đầu nói đến chuyện cưới xin.

Tôi chỉ mới hai mươi, và người đàn ông băng là người đầu tiên tôi thực

sự yêu thương trong đời. Vào thời gian đó, tôi không thể hình dung việc yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.