NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 54

- "Ông ấy về rất trễ. Trễ lắm kia. Hôm nào cũng quá nửa đêm mới về

đến nhà".

- "Bận việc đến thế kia à?"

- "Ừm". Nàng nói, sau một thoáng ngần ngừ. "Vả lại, trong thư cũng đã

có viết là không được song suốt với nhau đấy".

Tôi thật chẳng biết nên nói sao cho phải.

- "Nhưng mà, cũng chả sao". Nàng nói, dịu dàng. Tôi nghe mà có cảm

giác có vẻ "chả sao" thật. "Cảm ơn anh về chuyện viết thư trong suốt thời
gian vừa qua. Tôi thật là vui thích".

- "Tôi cũng vui thích lắm". Tôi nói. "Và cảm ơn chị đã cho ăn món chả

thịt bằm ngon lành nữa".

° ° °

Ngày nay, đã mười năm trôi qua, mỗi lần đi tàu điện Odakyu chạy ngang

qua khu chúng cư của nàng, tôi lại nhớ đến món chả thịt bằm nám dòn ngon
lành của nàng. Không còn nhớ là khung cửa sổ nào, nhưng tôi có cảm giác
là bên trong khung cửa sổ ấy, có lẽ nàng vẫn còn nghe nhạc Burt
Bacharach, một mình.

Có phải đáng lẽ tôi nên ngủ với nàng tối hôm ấy?

Đây là đề tài văn chương của tôi, mà tôi vẫn không hiểu nên làm sao.

Có lớn thêm đi nữa, vẫn còn vô số điều mà mình không hiểu nên làm

sao cho phải.

Dịch xong 10-2004

--------------------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.