NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 233

-Chẳng lẽ...

Câu nói bỏ lửng của y làm cả Hoài An và Công Uẩn sợ hãi. Hoài An

quay đi, cô mím chặt môi cố ngăn bản thân có những suy nghĩ khác đi.

Công Uẩn thẫn thờ nắm lấy tay cô, y lặng lẽ cúi đầu, đau lòng nhìn người

con gái bé nhỏ trước mặt, đã không còn như xưa.

-Nàng biết Lý Hoài An khác biệt nàng như thế nào không?

Tim Hoài An bỗng hẫng đi một nhịp. Cô vội quay đầu nhìn y. Y luôn biết

là cô không phải Hoài An của trước đây, nhưng y vẫn yêu cô như sinh
mạng kia mà. Nhưng sao hôm nay...y lại nhắc đến Lý Hoài An.

-Lý Hoài An luôn xem ta là cả sinh mệnh.

Tình yêu của những con người thời đại này chẳng phải luôn như vậy sao?

Nhất kiến chung tình, yêu là yêu đến chết...

-Nàng...không thể trở thành Lý Hoài An sao?

Cô cúi mặt, đau đến thắt lòng.

Nếu như không tồn tại Lê Chí Trung kia, cô nhất định sẽ yêu y bằng tất

cả tấm lòng này. Nhưng Lê Chí Trung đó ngay từ lúc xuất hiện chẳng phải
đã khiến cô không thể làm ngơ hay sao?

-Thời hạn một năm qua sắp hết. Nàng dù muốn dù không, ta vẫn sẽ đưa

nàng về bên cạnh ta.

Câu nói quả quyết của Công Uẩn làm Hoài An dấy lên sự bất an đến cồn

cào. Cô trân trối nhìn y rồi túm lấy cánh tay y giữ lấy.

-Anh định đưa em đi bằng cách nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.