NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 236

-Quận chúa đúng là hiểu lễ nghĩa, ai như Khai Minh vương phi kia? Gọi

mà nhục nhã thay cho Khai Minh vương!

Cô nhếch môi cười, hướng ánh mắt về phía người vừa nói câu nói đó.

Hóa ra là Đông Thành vương phi, vợ của Lê Long Tích. Vợ chồng đồng

lòng quá nhỉ?

-Em nào dám so sánh với Khai Minh vương phi.

Cũng biết điều đấy, Hoài An lãnh đạm vớ lấy quà bánh đang bày trên

bàn.

-Đúng là...

-Thật tội cho Khai Minh vương, bị bệ hạ ép hôn, lại ép hôn với hạng

người như vậy.

Mấy lần bọn họ gọi cô đến đây, không phải là chì chiết thì cũng là mỉa

mai, cô cũng không có hơi sức đâu mà đanh đá đáp lại.

-Tội là tội cho Như Văn đây, thanh mai trúc mã từ bé với Long Đĩnh, lại

không được bệ hạ ban hôn.

Hoài An liếc nhìn vị công chúa vừa nói, liếc luôn cả Như Văn đang rụt rè

kia. Có thật không vậy? Nữ tử gì mà như cọng bún, lúc nào cũng chậm
chạp. Hoài An ném lại chiếc bánh lên mâm, nuốt cũng chẳng trôi nữa.

-Các chị đừng nói vậy, em nào dám cầu chi.

Biết điều! Biết điều đó!

Hoài An cười hắt, ngồi tựa vào ghế nhìn một loạt những nữ nhân mặt đầy

phấn son.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.