NGÀY MAI - Trang 167

hiện đại, dường như quá khứ và hiện tại hợp nhất trong một bản hòa âm êm
tai.

Chẳng bao lâu sau, hương cà phê rang đã phảng phất trong không khí khi

North End - khu phố Ý - xích lại gần. Trên phố Hanover, những khung cửa
kính của các tiệm bánh ngọt và các tiệm bán đồ ăn chế biến sẵn khiến khách
hàng quen ứa nước miệng: pho phát mozzarella di buffala, actisô kiểu La
Mã, bánh Gênes giòn tan, bánh struffoli ngọt ngào mật ong, bánh cuộn
cannoli ngồn ngộn kem tươi…

Matthew cùng vợ tay trong tay bước vào một nhà hàng ốp kính toàn bộ,

hẳn là nơi họ thường xuyên lui tới. The Factory là một nhà hàng thời
thượng với bầu không khí vừa gia đình, vừa sành điệu, khách quen của nhà
hàng bao gồm những sinh viên sành ăn và những ông bố bà mẹ trẻ trung
vốn là thị dân địa phương. Không kịp phản ứng, Emma theo chân họ bước
vào nhà hàng rồi gọi một bàn.

- Chị đi một mình thôi ư? Nữ nhân viên phục vụ bàn hỏi cô bằng giọng

trách móc.

Emma gật đầu xác nhận. Lúc này vẫn còn sớm. Nhà hàng bắt đầu đông

dần nhưng rõ ràng vẫn còn chỗ.

- Chị cũng chưa đặt chỗ phải không ạ?

Lời trách móc thứ hai.

Lần này cô không trả lời, im lặng chịu đựng thái độ kiêu căng của cô gái

kia, vốn có các nét thanh tú, mái tóc dài cứng đờ và mặc chiếc quần soóc
siêu ngắn khoe cặp nhân tuổi đôi mươi.

- Chị làm ơn đợi một lát. Tôi sẽ xem liệu chúng tôi còn bàn nào không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.